Edit: Abilene Team
Truyện: Cũng Từng Hôn Ánh Trăng
Tác giả: Vạn Khoảnh
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đô thị tình duyên
Văn án
1. Trong 4 năm du học, Dụ Thiền đã từ chối vô số chàng trai tài mạo song toàn theo đuổi, trở thành hình mẫu của người có trái tim sắt đá chẳng màng yêu đương trong mắt bạn cùng phòng.
Chẳng ai biết, cô đã từng tuyệt vọng, cố hạ mình xuống hèn mọn như cát bụi thế nào, chỉ vì muốn tới gần vị giáo thảo đại học Trình Yển hơn dù chỉ là một centimet.
Anh là ánh trăng trên trời, phong lưu lại đa tình, quanh người có vô số yến oanh, chẳng lúc nào cô đơn.
Cuối cùng tới một ngày, cô cắn chặt môi, thu đủ can đảm tới trước mặt bạch nguyệt quang bày tỏ lòng mình, lại chỉ đổi được một câu trả lời bâng quơ của Trình Yển: “Tiếc quá, hôm nay tôi vừa có bạn gái mới rồi, để lần sau đi.”
Dụ Thiền cuối cùng cũng hiểu, việc cô thích Trình Yển cũng chỉ là con ve ngày hạ đang ngủ đông, là người phiền phức, cũng chỉ đang si tâm vọng tưởng.
2. Rất nhiều năm sau, trong đêm trước ngày cưới, Trình Yển nhận được một bức thư tình viết tay từ mười năm trước.
Ký tên Dụ Thiền.
Nét chữ thiếu nữ non nớt mà ngây ngô, trên trang giấy ố vàng, cẩn thận bày tỏ tấm lòng tràn đầy tình ý tha thiết.
Anh vô thức vuốt ve nét chữ trên lá thư, hốc mắt đầy chua xót.
3. Vòng bạn bè của Trình Yển vẫn luôn biết trong trái tim anh còn cất giữ một nàng bạch nguyệt quang, là bảo bối nơi trái tim anh, tuyệt không để bất kỳ ai thương tổn.
Trong hôn lễ, có người xấu tính đã lôi việc này ra nói trước mặt cô dâu: “Nguyệt quang kia cũng hay lắm, hình như tên là Dụ Thiền gì đó.”
Cô dâu cười nhẹ, chọc chọc Trình Yển, người vừa chạy tới sau khi hay chuyện: “Em còn không biết, hóa ra em là bạch nguyệt quang nha~”
“Đương nhiên không phải.” Trình Yển ôm cô vào lòng. “Bạch nguyệt quang vừa nhạt nhẽo vừa đắng chát, còn em là bông hồng đỏ đã thuần hóa được anh.”
“Trên người anh có hai thứ không thể coi thường, đó là sự ngông cuồng và tính trẻ con chân chất.”