Tên truyện: NHỚ ANH ẤY
Tác giả: Kí Di
Editor: Team Clitus
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử, 1v1, Thị giác nữ chủ
Giới thiệu:
Ngày đó quên mang ô, Thẩm Kinh Từ đứng chờ trước cửa tòa cao ốc văn phòng, lại gặp được Trần Trì Ngự.
Anh cầm một chiếc ô đen, đứng dựa vào chiếc xe việt dã. Điện thoại kề bên tai, anh cong môi cười hờ hững.
Một dáng người nhỏ xinh chạy vào dưới tán ô của anh, anh cúp điện thoại.
Cô cũng dời tầm mắt, ánh mắt hờ hững, thong thả đi về phía chiếc xe đang lao đến.
Khoảnh khắc cửa sổ xe kéo lên, người đàn ông đang đứng đột nhiên nhìn sang.
Ánh mắt hai người giao nhau, chợt Thẩm Kinh Từ nhớ đến rất lâu về trước, cô cũng nhìn anh ấy như thế này.
Cô nhìn anh ngang ngược phóng túng, nhìn anh kiệt ngạo khó thuần, nhìn anh cởi áo đồng phục ra để lộ chiếc áo thun đen, rồi quả bóng chuẩn xác lọt vào khung thành, nhìn nữ sinh môi hồng răng trắng mỉm cười đưa nước cho anh, tiếng la ó không ngừng vang lên.
Anh là thiên chi kiêu tử, là ánh trăng không bao giờ rơi, là Trần Trì Ngự sẽ không thuộc về Thẩm Kinh Từ.
Lại có lúc gặp nhau, anh là người nâng chén cho cô, nói con gái buổi tối thif đừng uống nhiều.
Không ai nghĩ đến, hai người sẽ có một đoạn kết giao vớ vẩn như này.
Biết rõ là đánh cược có kỳ hạn, nhưng vẫn cố tình sa vào.
Điều không viên mãn là ngày đó Thẩm Kinh Từ đề nghị chia tay, điếu thuốc trên tay Trần Trì Ngự đột nhiên rơi xuống, anh gật đầu, nở nụ cười hờ hững.
“Biết rồi, tôi cũng không coi là thật.”
Mưa xuân cuối cùng cũng tạnh, quán bar ổn ào tiếng nhạc, giọng Trần Trì Ngự khàn khàn.
Trên ngón tay đeo nhẫn của cô gái là hình xăm vòng tròn màu đen chói mắt.
Trần Trì Ngự giật giật khóe miệng, đuôi mắt vì rượu mà phiếm hồng: “Em nói dối.”
“Thẩm Kinh Từ, yêu anh đi.” Người đàn ông vẫn luôn hăng hái khí phách cong eo lẩm bẩm.
“Chúng ta đánh cược thêm một lần nữa.”
[Mùa hè năm ấy ve kêu khắp sân, tôi có một bí mật. Điều hy hữu là sau này tôi may mắn gặp được.]
Yêu thầm có đau khổ không?
Tôi viết anh ấy vào nhật ký, nói lên nỗi lòng, giấu trong ánh mắt.
[Trần Trì Ngự, chúc anh năm nào cũng toàn thắng.]
Cuốn nhật ký phủ bụi đã lâu cuối cùng cũng được viết thêm một dòng bút tích hữu lực——
“Có qua có lại.”
“Trần Trì Ngự cưới em.”