Những tia nắng đầu tiên lấp ló xuyên qua rèm cửa chiếu vào
góc giường, lúc Thẩm Kinh Từ tỉnh lại, mặt trời đã quá giữa trưa.
Mắt khẽ động, cảm giác đau xót ập đến, còn chỗ nào đó có cảm
giác lành lạnh, cô nhỏ giọng than một tiếng, theo bản năng co quắp bàn chân,
vừa mới chuẩn bị dậy, cô lại cảm nhận được bị ai đó ấn đầu gối rất chặt.
Giọng nói trầm ấm của Trần Trì Ngự loáng thoáng bên tai,
trái với ngón tay lạnh buốt: "Đừng nhúc nhích."
Cơn buồn của Thẩm Kinh Từ từ từ tan đi, ý thức được chỗ phát
ra giọng nói kỳ quái, cô kinh hoảng thúc khuỷu tay, giọng nói cũng đầy vẻ ngạc
nhiên, cổ họng vừa đau vừa khản đặc, run rẩy gọi tên người kia: "Trần Trì
Ngự… "
Trần Trì Ngự trả lời: "Em tỉnh rồi."
Người đàn ông lưu manh sáp tới chặn lời nói của cô, bỡn cợt
đùa giỡn: "Sao? Còn muốn nữa?"
Thẩm Kinh Từ cả người cứng đờ muốn rút chân về, mặt cô gái
nhỏ lộ ra sự đề phòng cùng thái độ kiên quyết lắc đầu, mắt cô hơi sưng lên, đôi
con ngươi ngập nước đáng thương nhìn lên: "Không được đâu, thật sự không
được."
Cô chôn cả khuôn mặt vào cổ người đàn ông, cánh tay từ phía
d ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.