Thẩm Kinh Từ sửng sốt khi dùng nút
chuyển giọng nói thành văn bản tin nhắn.
Cố Niết chú ý tới động tĩnh bên này,
nhìn Thẩm Kinh Từ: "Sao thế?”
Thẩm Kinh Từ nghiêng đầu, trong mắt
vẫn còn lộ vẻ kinh ngạc.
Cố Niết tay cầm vô lăng, liếc mắt
nhìn thấy vẻ mặt Thẩm Kinh Từ lơ đãng có chút đáng yêu, anh lộ ra vẻ mặt hớn
hở: "Làm sao vậy?"
Thẩm Kinh Từ khẽ nhíu mày, vô vị hỏi
Cố Niết: "Mấy giờ chúng ta về đến nhà?”
Nói xong lại cảm thấy lời này không
đúng lắm, có vẻ như mình không muốn ăn cơm cùng người ta, cô đổi lời giải
thích: "Một mình em..."
Thẩm Kinh Từ dừng lại ba giây, rồi
tiếp tục nói: "Một người bạn, anh ấy nói...... lát nữa về trường muốn tìm
em một lát. Nhưng em cảm thấy hơi muộn.”
"Ừm." Cố Niết nhìn đồng
hồ, trầm ngâm một lát: "Không muộn đâu."
"Nếu em muốn, chúng ta có thể đi nhanh
hơn."
Lúc này bên ngoài đã là sáu giờ hai
mươi, trên bầu trời điểm vài tia sáng mờ nhạt cuối cùng ló ra từ kẽ hở của
những đám mây đen.
Ánh sáng dịu dàng lại hỗn độn, chiếu
lên người Cố Niết.
Anh tính toán ổn thoả cho Thẩm Kinh
Từ: "9 giờ, đưa em về đến trường."
9 giờ, c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.