Thời sinh viên, khi đối tượng mình thích xuất hiện, mình thì chưa thể hiện gì mà bạn bè bên cạnh còn kích động hơn mình.

Ví dụ như Khâu Sam Nguyệt lúc này.

Cô nàng lén lút nhìn Thẩm Kinh Từ, phát hiện cô đang đỏ mặt, từ cổ tới tận mang tai ửng hồng.

Thừa biết Trần Trì Ngự ở bên cạnh nhưng không ngờ phản ứng của cô lại lớn như thế.

Cô kinh ngạc nhưng rồi an ủi bạn mình.

“Sao mặt bà đỏ thế?”

“Không đến mức đó đâu Từ Từ, bà đến cạnh tranh đi!”

Sau đêm hôm đó, Khâu Sam Nguyệt luôn tự trách mình, nhưng hôm nay Trần Trì Ngự lại xuất hiện ở đây, mục đích rõ như ban ngày rồi.

Khâu Sam Nguyệt kiên định nhìn về phía trước, dùng ngón tay khẽ chọt Thẩm Kinh Từ.

Đột nhiên bị cô chọc, Thẩm Kinh Từ run lên, hoàn hồn, đôi mắt mở lớn nhìn Khâu Sam Nguyệt.

“Tôi…” Thẩm Kinh Từ không cẩn thận buột miệng, nhưng lời vừa nói lập tức im bặt.

Cơ thể hơi động, biên độ rất nhỏ.

Đôi chân của Trần Trì Ngự ở dưới bàn hướng khẽ chạm vào chân cô, giống như đang nói hắn rất bất mãn, đây là một hành động nhắc nhở.

Lời nói trong miệng nhịn xuống, Thẩm Kinh Từ cố nhịn để qua mắt Khâu Sam Nguyệt.

Bàn tay đang nắm chặt từ từ thả lỏng.

Hôm nay Trần Trì Ngự mặc một chiếc quần vải, vải dệt màu đen hơi thô. Đuôi váy cô bị nhăn lại, xếp chồng lên giữa cẳng chân hai người tiếp xúc.

Kinh hồn táng đảm, ái muội cực kỳ.

Cảm giác lành lạnh ở bắp chân, đã thử tiếp xúc mấy lần nhưng không phải là đối thủ của Trần Trì Ngự.

Sức mạnh nam nữ vốn dĩ luôn có chênh lệch rất lớn, mà mặt Trần Trì Ngự vẫn thản nhiên, không giống như những gì anh làm dưới gầm bàn.

Thẩm Kinh Từ không chịu nổi.

Nhưng lại không dám gây tiếng động để Khâu Nguyệt Sam chú ý.

Cô chống một tay lên che nửa khuôn mặt, sau đó trừng mắt nhìn Trần Trì Ngự.

Đôi mắt vừa xấu hổ vừa nôn nóng, điên cuồng ra tín hiệu cho Trần Trì Ngự.

Đuôi mắt Trần Trì Ngự hơi nhếch lên, một chút tức giận trông rất tươi tắn.

Nói thật, anh cảm thấy thú vị.

Đuôi lông mày anh hiện ra ý cười, nghiêng đầu nhìn cô.

Thẩm Kinh Từ cau mày, dùng sức, chẳng khác gì con mèo nhỏ đang xù lông: “Buông, ra.”

Cô không ngờ được, vừa nói xong, thế mà Trần Trì Ngự lại rút chân lại.

Không có bất cứ động tĩnh gì, gương mặt cũng thản nhiên, giống như anh chẳng có liên quan tới chuyện vừa rồi.

Trong lòng dâng lên sự tức giận vì bị người khác trêu chọc, Trần Trì Ngự nhếch môi, anh còn đang định nói, Thẩm Kinh Từ đã quay đầu đi.

Cô đổi tay kề lên mặt, tạo thành một bức tường ngăn giữa mình và Trần Trì Ngự.

Dường như cô nghe thấy tiếng Trần Trì Ngự cười, hơi thở trở nên nặng nề hơn.

Cô bối rối không biết nên làm thế nào.

Trên màn hình trong lớp chiếu một bản PPT mới, giọng cô giáo dịu dàng: “Chương tiếp theo, chúng ta chủ yếu nói về vòng xoáy im lặng do học giả người Đức Elizabeth Noel Neumann đề xuất.”

Vừa vào lớp được mười phút, Thẩm Kinh Từ mơ mơ màng màng, nghe chữ được chữ mất.

Trong lòng hơi bực bội, sách cũng không mở đúng bài giảng.

Cô liếc nhìn Khâu Sam Nguyệt, muốn ngó lơ Trần Trì Ngự, tập trung nghe giảng.

Cô giáo còn đang giảng bài: “Vừa rồi tôi đã nói qua định nghĩa, bây giờ một bạn hãy đứng lên nói theo ý hiểu của mình nhé.”

Trong lớp học yên tĩnh, lập tức những tiếng lật sách vang lên.

Thẩm Kinh Từ cũng mở sách, nhưng cô thấy nội dung không đúng lắm, cúi đầu đọc kỹ lại.

Nhưng đột nhiên cô lại bị giáo viên điểm tên: “Bạn nữ ngồi bàn cuối cùng, em giải thích thử xem.”

Thẩm Kinh Từ giật mình, có cảm giác chẳng lành, cô ngẩng đầu, vừa lúc đối mắt với giáo viên.

Trên mặt cô có hơi khó hiểu, nhưng giáo viên lại mỉm cười gật đầu: “Đúng rồi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play