Nhân vật trung tâm của câu truyện là Trần Thiên Hoành – con trai út của gia đình họ Trần sinh sống tại vùng quê nghèo Vĩnh Tĩnh, Đài Loan. Sau khi mãn hạn tù từ Berlin, anh trở về với Vĩnh Tĩnh nơi anh lớn lên. Về Vĩnh Tĩnh, Trần Thiên Hoành quay trở lại ngôi nhà thơ ấu của mình với hy vọng tìm gặp lại người thân còn sống trên đời.
Trần Thiên Hoành là con út trong một gia đình tiêu biểu ở xã hội cũ, lạc hậu và đầy định kiến. Một gia đình ba thế hệ với người mẹ chồng nanh nọc, người chồng lặng câm không lên tiếng, để người con dâu – người vợ âm thầm trút khổ lên đám con. Con gái cũng vậy mà con trai cũng thế, một bên thì không thể trông cậy, một bên bị đặt lên gánh nặng từ kỳ vọng lớn lao, quá sức của người mẹ.
Những đứa con cũng vì vậy mà lớn lên với trái tim và tinh thần vỡ nát. Họ sống như thể phó mặc mình cho số phận, sống đời hèn mọn, bi kịch vô cùng. Tựa như bóng ma hay lời nguyền nào đó bám riết lấy cuộc đời mỗi người, trói chặt họ lại nơi Vĩnh Tĩnh mờ mịt.
Không chỉ tập trung vào một nhân vật, không giữ lấy sự liền mặt cả về thời gian và góc nhìn, câu chuyện được kể với sự biến thiên liên tục, tựa như những mảnh ghép ký ức dần dần hiện lên. Mỗi thành viên trong gia đình, năm chị gái, một anh trai, nhân vật chính, người cha không giờ nói chuyện và người mẹ chẳng bao giờ ngừng nói, mỗi người đều có cơ hội bộc bạch câu chuyện, những ẩn khuất của riêng mình.
Từng mảnh ghép hiện ra, có sự nhận thức về con người thật của mình, có tình dục, có góc khuất hôn nhân, có đấu đá thương trường và âm mưu chính trị. Cái gọi là “vùng đất quỷ tha ma bắt” cũng theo đó mà dần hiện lên, phải chăng đó là Vĩnh Tĩnh – nơi tồn tại đầy rẫy những hủ tục, mê tín dị đoan hay một vùng đất bị bỏ quên nào khác?