Gã tỉnh lại, Thuyền Con không ngồi trên ghế lái. Xe dừng ở ven đường, gần tối rồi, sắc trời xanh lam dần chuyển thành cam. Gã xuống xe thư giãn gân cốt, bên cạnh là ruộng cải bắp, trong không khí có mùi khét. Đây là mùi khét mà gã quen thuộc, nông dân đốt cỏ khô và rơm rác trong ruộng, người giết rắn cầm đuốc đốt rắn, ở nhà ai đó tỏi cháy thành than trong chảo dầu nóng, bất cứ lúc nào cũng có người đang cúng, hóa vàng mã. Đôi khi mùi khét ẩn giấu vị ngọt, có hương thơm của khoai lang nướng, khoai môn nướng. Thỉnh thoảng có hỏa hoạn, đốt nhà đốt ruộng đốt người, ở dãy nhà cũ có một căn bị cháy lúc đêm khuya.
Mùi khét kéo gã về với hiện thực, cơn buồn ngủ bay biến, gã không ở Berlin, mà ở quê hương Vĩnh Tĩnh, Gã đưa mu bàn tay lên gần mũi, hít mạnh. Ngọn nguồn của mùi khét là bản thân gã, chứ không phải quê hương.
Thuyền Con đâu? Chẳng phải cậu ấy nói muốn mua miến tuyến sao? Trước khi ngủ, gã nghe Thuyền Con nói cậu ấy biết ở đâu có thể mua được miến tuyến chân giò ngon.
Gã nhìn quanh, thấy bảng hiệu “Hồ bơi Vĩnh Hưng” bên kia đường.
Vẫn còn. Hồ bơi vẫn còn.
T à, chính ở nơi này, tôi đã học cách bơi.
Kỳ nghỉ hè từ lớp 7 lên lớp 8, cô chủ nhiệm viết lên một bên bảng đen dòng chữ “Đếm ngược đến kỳ thi lên cấp ba còn 715 ngày, học sinh lười chính là học sinh kém”, tuyên bố với giọng lạnh lùng hà khắc, cả lớp chỉ được nghỉ ba ngày, sau đó tất cả đều phải mặc đồng phục quay lại trường, bắt đầu phụ đạo hè. Từ lớp 7-17 chuyển sang lớp 7-2 mới một học kỳ, nó chưa ngày nào ngủ đủ giấc, phải đeo kính cận, mỗi ngày đều học thuộc lòng bài khóa. Trên đường tan học, nó gặp mấy bạn nam ở lớp 7-17 lúc trước đứng dưới cây nhội hút thuốc tán gẫu, thảo luận nghỉ hè sẽ đi đâu chơi. Cậu bạn sau khi tan học làm đồng cốt ở phủ miếu hỏi: “Các cậu đã mọc lông chưa?” Cả đám con trai đều xấu hổ đỏ mặt lắc đầu, cậu ta đắc ý khoe: “Tớ mọc rồi đấy, có muốn xem không?” Mọi người liền quay lại thành một vòng, xem cậu bạn đồng cốt kéo khóa quần, phơi bày vùng kín của mình. Có người hét: “Đen, lại to, còn mọc cả lông.” Ba chữ “đen”, “to”, “lông” tiếng Đài đều bắt vần với nhau, nghe giống như câu thần chú có vần, hô hào khí khái của cậu bạn mọc lông. Trần Thiên Hoành xem mà nghệt mặt ra, muốn giơ tay sờ, trong mắt nó, thứ này còn vươn cao hơn cây nhội già bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT