Trần Thiên Nhất nhìn thấy chị hai trên ti vi. Tối nào hắn cũng căn đúng giờ đón xem bản tin tối của anh rể ba, giờ tròn phát lại xem lần nữa. Hắn luôn nghĩ, chỉ cần Đông Sơn tái khởi”, anh rể ba sẽ phỏng vấn hắn trên ti vi.
Không phải chứ? Không thể nào là chị hai chứ? Chắc chỉ trông giống nhau thôi?
Trên tường phòng hắn có dán bức thư pháp anh rể cả tặng. Dạo trước hắn cần hoa lan để trang trí vườn hoa, đến nhà cũ hỏi mua hoa lan từ anh rể cả, anh rể đang viết thư pháp trong vườn lan Tiểu Cao. Hắn thấy trong vườn chất đống cờ xí và áp phích tranh cử xã trưởng của mình hồi trước, không nén nổi thở dài sườn sượt. Anh rể cả nói: “Không sao, lại ra ứng tuyển, một phiếu này của anh nhất định bầu cho cậu.”
Anh rể cả cầm bút lông viết bốn chữ lên giấy Tuyên tặng hắn, hắn tự tìm gỗ đóng khung, cưa gỗ, chà giấy nhám, phết sơn, treo bức thư pháp của anh rể cả lên tường. “Đông Sơn tại khởi”.
Anh rể cả không biết, hắn cũng không biết, “tái” chứ không phải “tại”.
Hắn không hiểu điển tích của câu thành ngữ bốn chữ này, nhưng bốn chữ này khích lệ hắn, ngày ngày hắn ngắm bức thư pháp trên tường, chờ một ngày kia lại bước vào chính giới.
Hắn từng là xã trưởng ở vùng đất nhỏ này, đắc cử với số phiếu cao. Nhưng hăn dính líu đến vài vụ án rút ruột công trình, xét đi xử lại khép tội, làm xã trưởng chưa đầy hai năm đã thụ án tù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT