Làm ma có thích không? Tôi nói, làm ma thích thật. Lúc còn sống, tôi khô lắm. Da sa mạc, móng tay nham thạch, tóc dây mây khô.
Bây giờ, tôi có thể làm ổ trong đám rêu, ngủ trên vách tường thấm nước của nhà cũ, lăn lộn trong đất ẩm ướt, vũng bùn sau cơn mưa mùa hè là dễ chịu nhất, đất và nước hòa quyện, tôi cũng chẳng biết chết rồi có thiên đường không, nhưng vũng bùn là thiên đường.
Có điều, vùng đất nhỏ lâu lắm rồi chưa mưa.
Tôi dậy thì từ rất sớm, bộ ngực nảy nở thần tốc, buổi sáng ra ngoài sơ mi đồng phục còn vừa người, đến giờ tan học vồng ngực đội áo, cúc bay ra như viên đạn, bắn trúng mấy nam sinh đang nhìn tôi chằm chặp. Từ hôm đó, đám nam sinh ở trường đã quên tên tôi là Trần Xảo My, bắt đầu gọi tôi là “Mãn Muội”, mãn trong viên mãn, đầy tràn. Ngực tôi ngày càng lớn, lớn đến nỗi không mua được áo ngực, mẹ phải dẫn tôi đi Viên Lâm tìm cửa hàng nội y đặt may. Biệt hiệu “Mãn Muội” lan truyền trong trường, vượt qua tường bao, lượn qua đường lớn ngõ nhỏ, cuối cùng ngay cả người nhà cũng gọi tôi là Mãn Muội.
Chị tư ngưỡng mộ tôi lắm, tuy chị ấy không nói nhưng tôi biết chị ấy luôn rất ngưỡng mộ. Chúng tôi hằng ngày đều ăn cơm như nhau, uống nước như nhau, làm việc như nhau, đi học trường cấp một, cấp hai như nhau, ngủ cùng lúc, dậy cùng lúc, vì sao tôi nở nang thế này mà chị ấy lại phẳng lì thế kia?
Tôi thích cái biệt hiệu này, tôi thích ánh mắt mọi người nhìn tôi. Đám công nhân chở hàng cha thuê nhìn thấy ngực tôi, cậu nhỏ liền “chào cờ”. Ở trường điểm thi kém, chìa tay ra cho giáo viên đánh, bất kể là cô hay thầy, chỉ cần tôi ưỡn thẳng lưng để ngực choán hết tầm mắt họ thì họ bỗng đánh yếu xìu, roi mây khẽ khàng đáp xuống lòng bàn tay tôi. Hàng xóm sang hỏi mẹ, cho con gái ăn gì tẩm bổ mà trộm vía phổng phao thế? Có bà mai tới nhà đánh tiếng trước, nói dù sao mấy năm nữa tôi cũng đến tuổi trưởng thành, rất nhiều nhà có điều kiện đều muốn cưới cô năm nhà họ Trần làm vợ đấy.
Con trai trưởng nhà họ Vương hàng xóm, tôi gọi anh ta là Tiểu Vương, sang bàn chuyện làm ăn với tôi. Anh ta nói, mọi người đều đang xôn xao về bộ ngực của tôi, các cô gái đều muốn trở nên giống tôi. Anh ta bảo tôi nói với người khác rằng chính vì uống một loại vitamin Nhật Bản nào đó nên lớn phổng lên như vậy. Anh ta phụ trách bán buôn vitamin tổng hợp, mặc kệ là vitamin gì, dù sao bao bì dán nhãn tiếng Nhật, uống vào không chết là được. Ăn chia sáu bốn, anh ta sáu tôi bốn, nhập hàng bán hàng anh ta lo hết, tôi không cần đụng móng tay, chỉ cần nói đã uống vitamin Nhật Bản là được. Tôi nói, ăn chia sáu bốn cũng được thôi, nhưng tôi sáu anh ta bốn. Anh ta kêu toáng lên chả béo bở gì, không hợp tác nữa! Tôi bảo, hai bên đều cho anh sờ mười giây, ăn chia sáu bốn, em sáu, anh bốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT