Chiếc xe sang màu đen nhập khẩu từ Đức của Thục Thanh chạy băng băng trên đường cao tốc về phía nam.
Vừa nghe em trai út đã về đến Vĩnh Tĩnh, cô liền lái xe xuống phía nam, liên tục vượt tốc độ, bị camera bắn tốc độ ghi lại mấy lần, cô hoàn toàn có thể lường trước vẻ mặt của người chồng phát thanh viên khi nhận giấy phạt. Khuôn mặt ngày ngày lên ti vi đó thể nào cũng có phấn trang điểm, nhận giấy phạt không hề cau mày, biểu cảm nhất định bình tĩnh không gợn sóng, thứ có thay đổi duy nhất là đôi mắt lạnh lùng đó, màu nhãn cầu dường như nhạt đi, xuất hiện một tầng sương mù mong mỏng, nếp nhăn xung quanh mắt hơi lan ra, không chớp mắt, con ngươi đột ngột xuất hiện núi băng cứng rắn.
Cô tiếp tục đạp ga. Đã muốn đâm vào núi băng, chi bằng đâm với tốc độ cao.
Út à, không ngờ em lại trở về.
Em trai út viết thư cho từng người chị, nói không cần thăm tù, xin họ tuyệt đối đừng đi.
Thục Thanh vẫn đi.
Nhưng Chồng cô và nhóm phỏng vấn đi Berlin thực hiện chuyên đề, cô năn nỉ xin theo, anh không chịu: “Tôi biết em muốn đi thăm tù, nhưng tôi không muốn để người khác biết cậu em vợ mình là tội phạm giết người ở Đức. Em động não suy nghĩ chút đi, mấy tay phóng viên muốn chỉ trích tôi sẽ viết thế nào. May mà em trai em viết sách đều không phải sách bán chạy, không phải là người nổi tiếng gì, lúc đó tin tức cũng chỉ có một mẩu nho nhỏ, phóng viên mới chẳng buồn truy, bằng không ấy à, truy xét tiếp chắc chắn sẽ lần tới em, cuối cùng người xúi quẩy chính là tôi đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT