Trên xe tải nhẹ của Thuyền Con có thang, hộp đồ nghề, cưa điện, dây nối dài, gã còn chưa hỏi, Thuyền Con đã nhanh nhảu trả lời: “Tớ về đây làm thợ sửa điện nước, mọi người đi hết rồi, chỉ có tớ trở về. Thật ra cũng không tồi, công việc nhận không xuể, hôm nay lúc gặp cậu ở xưởng nước tương, tớ vừa đi sửa máy nước nóng. Cậu cũng quen đấy, chính là cô bạn múa thoát y học cùng lớp cấp một rồi cấp hai trước khi cậu xui xẻo bị chuyển sang lớp tớ đó. Máy nước nóng nhà cô hỏng, gọi tớ tới sửa. Tớ bảo, ơ hay, trời nóng thế này, tắm nước lạnh là được rồi! Cô ấy đáp, dù sao chắc ông cũng không tính tiền tui đâu, cho nên không sửa thì rõ phí! Cô ấy đã làm mẹ, nói cái gì mà bây giờ thời đại khác rồi, ít được mời đi múa thoát y hẳn, ngôi sao gợi cảm về vườn, bán gà rán vỉa hè.” Đương nhiên gã nhớ cô bạn thoát y, dáng vẻ cô ấy trần như nhộng, dáng vẻ cô ấy cóp bài, dáng vẻ cô ấy nhảy múa. Màn nhảy múa của cô ấy đã cứu gã.
Thuyền Con nổ máy xe tải: “Ở trong đó không có cơ hội tắm nắng nhỉ?”
Gã không nhớ Thuyền Con da đen bóng thế này, gã không nhớ Thuyền Con lắm lời thế này, gã không nhớ Thuyền Con biết sửa máy nước nóng. Cánh tay Thuyền Con giống như đêm tối, giăng đầy vô vàn ngôi sao nốt ruồi đen lấp lánh.
T à, khi tôi mới gặp cậu, cậu là đêm đen. Áo khoác đen, găng tay đen, mũ đen, ủng đen, đàn cello đen.
Thật ra gã nghe thấy sắc đen của T trước, rồi mới nhìn thấy sắc đen của T.
Gã vừa đến Berlin một tuần, căn hộ chung cư nhỏ do chương trình cư trú văn học sắp xếp nằm ở phía đông Berlin, tầng trệt, có một ô cửa sổ bé tí nhìn ra phố lớn rộn rịp. Một cửa sổ, một cửa chính, một giường, một bàn, một ghế, một phòng ngủ, một phòng vệ sinh, một phòng bếp, thứ gì cũng chỉ có một, là căn hộ nhỏ hoàn hảo dành cho người độc thân. Sau khi đêm xuống, ngoài cửa sổ luôn có những con ma men lè nhè thứ ngôn ngữ mà gã nghe không hiểu. Căn hộ cách lối ra của ga tàu điện ngầm chỉ năm bước chân, dưới lòng đất có tàu vào ga rời ga thì sàn nhà căn hộ sẽ rung nhẹ.
Trời lạnh, gã vẫn thường kippen cửa sổ, mời tiếng người tiếng xe bên ngoài vào chơi. Kippen là từ mới tiếng Đức gã học được, tự điển nói là động từ, “nghiêng”, dùng cho cửa sổ nghĩa là đóng cửa sổ, xoay tay nắm cửa cho đến khi tay nắm hoàn toàn hướng lên trên, rồi kéo cửa sổ vào trong, cạnh trên, cạnh trái và cạnh phải cửa sổ đều nghiêng vào trong, chỉ còn lại cạnh dưới vẫn liên kết với khung cửa, người từ bên ngoài không vào được, còn gió và âm thanh vẫn tự do qua lại. Lạnh hơn nữa gã cũng kippen cánh cửa sổ đó, không muốn ra ngoài, vẫn chưa có cơ hội làm quen với Berlin, ở nhà viết tiểu thuyết, nghe âm thanh của cửa sổ nghiêng trước đã. Mọi âm thanh đều mới mẻ, ngôn ngữ mới, tiếng gió mới, tiếng mưa mới. Chữ viết, biển báo, áp phích, bảng hiệu, sách vở, gã đều đọc không hiểu, gã là tên mù chữ bị tất cả bài trừ, gã cuối cùng đã hiểu nỗi lo lắng vì không thể đọc chữ của mẹ. Song lúc này gã tận hưởng việc làm một người ngoài cuộc, gã chỉ đến cư trú ngắn hạn chứ không hề muốn trở thành một phần của Berlin, gã chủ động gạt bỏ bản thân ra ngoài mọi thứ, lướt qua hết thảy những người xa lạ, lặng lẽ đến, rồi lặng lẽ đi, không quấy rầy bất cứ ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play