Trần Thiên Hoành nằm trên giường, chập chờn lúc ngủ lúc thức. Cái nóng đổ mưa xối xả trên da gã, cơ thể xuất hiện nhiều con sông. Các con sông gặp nhau, hợp dòng, chảy vào giường đệm, giường đệm hấp thu sống lớn, hình thành biển cả. Gã ướt đẫm cả người, cảnh mộng hỗn loạn, trong mơ có vật nhọn nào đó đâm về phía gã, làm gã giật mình tỉnh giấc.
Ồn quá. Cứ có tiếng xe tải xuyên tường lọt vào, gã dậy mở cửa, đi về phía phòng chị năm lúc sinh thời. Phòng chị năm nằm sát ban công, có cửa sổ mở ra ngoài, hẳn là mát mẻ hơn?
Cửa phòng chị năm để mở, cửa sổ mở toang, chị hai ngồi trên giường của chị năm, đang ngắm trăng ngoài song. Dưới ánh trăng, nếp nhăn trên mặt chị hai hằn sâu hơn, nhưng rất thoải mái, không che giấu, rất thành thực. Hôm nay nhìn mặt chị ba, gã cứ cảm thấy quá mịn màng, nếp nhăn bị ngoại lực cưỡng chế xóa đi, ánh mắt chiều tà mà làn da lại đang buổi ban trưa, có sự chênh lệch thời gian rõ rệt.
“Nóng quá nhỉ? Chị cũng không tài nào ngủ được. Chị vừa xuống tầng tắm hai lần rồi, tắm xong lại toát mồ hội đầy người.”
Gã ngồi xuống cạnh chị hai, khung giường kêu cọt kẹt, tiếng kêu trĩu nặng năm tháng. Mối cũng tỉnh dậy rồi. Có lẽ mối cũng suốt đêm không ngủ.
“Chị hai, bây giờ mấy giờ.”
“Chị cũng không rõ, đồng hồ đeo tay của chị chả biết vứt đâu. Ôi dào, cũng thế cả thôi, dù sao mỗi lần về chị đều cảm thấy như lệch múi giờ. Thời gian ở đây khác biệt, chậm hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT