Lâm Giai Tịnh là một diễn viên thấp tiếng bé giọng, tự mình đeo đuổi chí hướng riêng biệt, không mưu cầu lấy dư luận làm tâm điểm. Đột ngột anh ngang hiên bước vào cuộc đời cô, làm xáo trộn mọi bình yên cô đang tỉ mỉ nhào nặn.
Giữa cái đêm tối lạnh lẽo, cô nằm gọn trong vòng tay ấm áp của Lãnh Tôn, cảm giác được dựa dẫm vào người đàn ông mình yêu cũng thật tốt.
“Ở lại bên tôi đi.”
Không phải câu thỉnh cầu, mà anh cũng chưa từng có ý định hỏi cô. Người đàn ông trên đỉnh cao như anh, cô đào đâu ra can đảm để nắm lấy bàn tay này.
Thế nên im lặng sẽ là câu trả lời hoàn hảo nhất.
Anh rời đi, cô cũng nhấn chìm trong bận rộn.
Cô tự nhủ “Vậy cũng tốt, thà là đừng gặp gỡ.”
Đêm không từ mà biệt cô mang thứ tình cảm yếu đuối cất vào ký ức, ngày trùng phùng anh mang tương tư hóa thành thực tại.
Cô không hiểu tình yêu, anh cũng ngờ nghệch lãng mạn. Hai trái tim mong manh ở trước tình yêu vĩ đại cũng sẽ có ngày dung hòa làm một.