Lúc theo chân Lãnh Tôn ngồi vào bàn, Lâm Giai Tịnh mới biết anh đã chuẩn bị sẵn một bàn thức ăn ngon lành.
Cái bụng đói meo của cô cũng nhanh chóng có phản ứng đánh trống. Lâm Giai Tịnh biết thân biết phận, ngoan ngoãn như một chú mèo ngồi vào ghế.
Lãnh Tôn đẩy phần ăn sáng dinh dưỡng về phía cô, kèm theo lời dặn “Uống hết bát canh này, không được bỏ thừa.”
Cô mường tượng anh chính là bố chăm con gái, giọng điệu cứng nhắc, trông thật thiếu đòn.
Lại để ý đến trên bàn chỉ có một phần ăn, bên còn lại là một tách cà phê đen.
“Anh không ăn à?” Lâm Giai Tịnh trố mắt hỏi.
Anh gấp nhỏ giấy ăn đưa sang cô “Bữa sáng của tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play