Dương Sâm lái xe đưa Lâm Giai Tịnh về căn hộ của cô.
Mưa lại lất phất rơi, không khí trở lạnh gió lớn.
Lâm Giai Tịnh đã phát sốt, người cô nóng ran như lửa đốt, mồ hôi chảy ròng trên trán và lưng áo, sắc mặt đã không còn chút sức sống nào.
Suốt dọc đường, cô tựa đầu trên cửa kính, không rõ là nghỉ ngơi hay là muốn yên tĩnh nên Dương Sâm không quấy rầy. Cho đến khi về đến nơi, anh mới phát hiện cô đã bất tỉnh, người cô mềm nhũn như cọng bún thiu, thân nhiệt nóng hầm mà người ướt sũng.
Anh vội vã gọi cho Phó Thạch, trong lòng thấp thỏm lo âu đến toát cả mồ hôi.
Kể cả là người bình thường khi dầm mưa đêm cũng phải cảm mạo một lúc.
Huống hồ Lâm Giai Tịnh vừa hồi phục sức khỏe chưa bao lâu, thể trạng còn rất yếu lại liên tục nhận nhiều tổn thương từ thể xác đến tinh thần, có là thần thánh cũng phải mủi lòng trước cô gái nhỏ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play