Chỉ Cần Em
Chỉ Cần Em
Trọn Bộ 1 năm Hoàn
101 chương
2388 34403
12345
Đánh giá: 4.8/5 từ 22 nhận xét
Truyen.TYT • Trọn BộHoàn

Tên truyện: CHỈ CẦN EM

Tác giả: Cửu Đâu Tinh

Editor: Abilane Team

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Vườn trường, Song hướng yêu thầm, Cưới trước yêu sau, Đô thị tình duyên, Thiên chi kiêu tử, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chức nghiệp tinh anh

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Chu Phù, Trần Kỵ. Vai phụ: khác.

Một câu tóm tắt: Em không trở lại thì anh tới tìm em.

Lập ý: Phá tan khói mù, ôm lấy ánh sáng. 

Giới thiệu:

Anh chàng xấu xa cool ngầu đẹp trai X Cô nàng ngoan ngoãn mềm mại ấm áp.

Kiến trúc sư X Trợ lý thực tập phương án thiết kế.

[1]

Lần đầu tiên gặp Trần Kỵ, thiếu niên kiêu ngạo khó thuần, nắm trong tay thân phận con trai độc nhất của gia đình nhà cao cửa rộng ở Bắc Lâm, biết bao người ghen ghét, lại cô độc một mình ở trong một ngôi nhà điêu tàn nơi trấn nhỏ, ngày ngày trải qua hút thuốc uống rượu không thấy ánh mặt trời.

Trấn cổ Tân Hải, từ mái ngói cong cong đến đấu củng* đều có tình. Mùa hè năm ấy, cô tiểu thư nhà giàu từ trong thành phố tới, ở lại nhà Trần Kỵ để dưỡng bệnh.

*Đấu củng là một yếu tố cấu trúc độc đáo được cấu tạo từ một bộ các khối gỗ và các tay xà ngắn được cắt gọt sao cho khi chồng lên chúng sẽ đan cài vào nhau để tạo thành một khối thống nhất. Kết cấu này được coi là một trong những yếu tố quan trọng nhất trong kiến trúc truyền thống Á Đông. Hình ảnh minh họa:

Chu Phù ngoan ngoãn mềm mại, lúc đầu thường khuyên anh: “Anh phải đi học cho thật tốt đấy, sau này mới có thể rời khỏi nơi này.”

Trần Kỵ nhíu mày không kiên nhẫn: “Cút, đừng phiền ông đây!”

Chỉ là, mấy tháng sau, thiếu niên ăn chơi trác táng ấy vậy mà lại tự tay học nấu một chén thuốc, canh giữ ở bên mép giường của Chu Phù, kiên nhẫn đút từng thìa một cho cô.

Đêm trước khi thiếu nữ trở về nhà, giọng nói lạnh lùng của Trần Kỵ cất lên: “Sẽ còn trở lại không?”

“Hẳn là sẽ không…”

Cùng ngày, anh tự đưa cô lên chiếc thuyền rời khỏi mình.

[2]

Gặp lại Trần Kỵ, anh đã là kiến trúc sư cao không thể với trên thần đàn, là người lãnh đạo trực tiếp của thực tập sinh nhỏ Chu Phù.

Từ đầu đến tận khi buổi phỏng vấn kết thúc, anh chưa từng liếc mắt nhìn cô một cái.

Đôi mắt của thiếu nữ hơi chua xót, có lẽ anh đã sớm quên mất cô rồi.  

Nhưng đêm của vài hôm sau, ở gần chỗ thuê nhà, người đàn ông ấy cứu Chu Phù từ trong tay tên lưu manh.

Khuôn mặt âm trầm, suốt đêm thay cô thu dọn đồ đạc, cả người lẫn hành lý đều cùng nhau đóng gói mang về cái gọi là “ký túc xá của công nhân” - nhà của anh.

Chu Phù cũng chưa từng nghĩ đến, đối tượng xem mắt với mình lại là Trần Kỵ.

Trong ngày đăng ký kết hôn, cô hỏi: “Em có thể vì anh làm chút gì đó không? Em chịu khổ được.”

Mà người đàn ông chỉ nói: “Anh không cần em chịu khổ, anh chỉ cần em làm phu nhân của anh.”

Sau đó, trong một buổi tiệc, thần thoại trong nghề kiến trúc, đại lão Trần Kỵ, săn sóc tinh tế bưng thuốc, canh giữ ở bên cạnh cô thực tập sinh vô danh Chu Phù.

Cô gái nhỏ tủi thân lại nũng nịu, yếu ớt nói: “Anh đã nói là không cần em phải chịu khổ.”

Người đàn ông dịu dàng dỗ dành: “Miếng cuối cùng, uống xong rồi ăn kẹo.”

- Em không trở lại thì anh tới tìm em.

- Em cho rằng ngẫu nhiên gặp được, là lần duy nhất trong đời anh dùng trăm phương nghìn kế sắp đặt. 

Các số gần nhất