Bạn trai…?
Câu hỏi đột ngột của anh khiến Chu Phù nhất thời chưa nghĩ ra phải trả lời như thế nào.
“Bạn trai” anh đang nói đến... chắc là Thân Thành Dương.
Sau khi Trần Kỵ buột miệng nói ra, anh có chút hối hận, vừa rồi trong tiềm thức quả thật anh đã nảy sinh ra suy nghĩ muốn biết tình trạng tình cảm của cô.
Nhưng chỉ sau chốc lát, đột nhiên lại không muốn hiểu nữa.
Ít nhất vào lúc này, anh không muốn nghe bất cứ điều gì liên quan về người đàn ông khác từ miệng của cô.
“Trước hết thì cứ vậy đi.” Chu Phù im lặng, Trần Kỵ trực tiếp dứt khoát bỏ qua câu hỏi mà anh vừa hỏi, không có ý định cho cô cơ hội để nói: “Đợi sáng mai sau khi trời sáng, tôi sẽ bảo Lục Minh Bạc kiểm tra xem có chỗ nào còn trống không, đoán chừng nửa đêm cậu ta bị đánh thức, không có suy nghĩ kỹ.”
“Tôi không có bạn trai.” Chu Phù cúi đầu, ánh mắt nhìn trên mặt đất rồi sau đó sờ qua sờ lại tiểu gia hỏa trên người.
Giọng nói của cô rất yếu ớt, nhưng lại đặc biệt rõ ràng vào buổi sáng sớm đêm nay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play