Chu Phù hít một hơi sâu, cố gắng kiềm chế những giọt nước mắt đang muốn tuôn ra. Tuy nhiên, cô vẫn cảm thấy bản thân sắp không kìm nén được nữa. Cô cố gắng để giọng nói của mình nghe như bình thường, nhưng khi mở miệng, vẫn còn chút nghẹn ngào: “Trần Kỵ.”
“Ừ.”
“Có thể mở cửa sổ xe được không? Không khí trong xe hơi ngột ngạt, muốn hít tí gió trời...” Cô cố gắng tìm một lời giải thích tạm bợ.
Dẫu cho trong giọng điệu của cô chỉ có chút nghẹn ngào, nhưng Trần Kỵ vẫn phát hiện được. Người đàn ông nghiêng đầu nhìn sang cô một cái, môi mỏng mím thành một đường. Anh không hỏi nhiều, trực tiếp mở cửa sổ xe. Khi xe đến ngã tư thì đánh hướng một vòng, lệch khỏi đường về nhà mà Chu Phù nhớ, đi lên con đường ngoại ô ở viền núi.
Gió đêm thổi lên, mang theo hơi thở của rừng xanh, cảm giác tươi mát từ cỏ cây và đất được gió thổi từng đợt từng đợt vào mặt. Chu Phù nhíu mày, cố gắng mở mắt đón gió, nhờ gió mang những giọt nước mắt đi xa.
Xe tiếp tục đi trên con đường quanh co lên đỉnh núi, cuối cùng dừng lại ở một bãi đỗ xe dài vài mét. Nhìn xuống, là một vực sâu vô tận, nhìn lên, là bầu trời tràn ngập ánh sao. Hai thái cực trái ngược, nhưng lại giao thoa hòa quyện tạo thành khung cảnh tuyệt đẹp này.
Không gian xung quanh tĩnh lặng, chỉ còn tiếng ve hót vang vọng. Hai người ăn ý cùng nhau tựa lưng vào ghế, nhẹ nhàng ngửa đầu lên. Vực sâu dưới chân dường như không liên quan gì đến họ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play