Chu Phù cũng không nghĩ tới, chính mình lại có thể dễ dàng buột miệng thốt ra những lời như vậy.
Sống lưng của cô gái nhỏ cứng đờ trong một cái chớp mắt, sau đó lập tức im bặt, toàn thân nóng bừng, xấu hổ đến mức muốn tìm một khe nứt trên mặt đất để chui vào.
Chỉ là lúc này không có khe đất cho cô chui vào, hơi suy nghĩ một chút, cô dứt khoát bất chấp tất cả, cũng không thèm đoán giờ phút này Trần Kỵ rốt cuộc có biểu cảm như thế nào, dù sao ở trước mặt anh, cô cũng không phải mất mặt một lần hai lần.
Nghĩ vậy, Chu Phù lặng lẽ hít sâu vào một hơi, cắn môi, vứt bỏ những thứ đó qua một bên, nỗ lực khởi động tia sức lực cuối cùng còn sót lại, xoay người trong lòng ngực ấm áp của Trần Kỵ, hai cánh tay nhỏ yếu mò mẫm bên hông của anh, rồi sau đó thu hồi lực đạo, cả người phút chốc chui tọt vào lòng anh.
Không chui vào khe đất được, vậy thì đành chui vào lòng.
Người đàn ông đang tựa vào đỉnh đầu cô, yết hầu không tự giác chuyển động lên xuống một chút, hô hấp hơi cứng lại.
Còn chưa kịp lên tiếng, đã nghe thấy tiếng nói mỏng manh Chu Phù từ trong lòng ngực của mình truyền tới, rầu rĩ nói: “Lúc trước anh đã từng nói, nếu lúc nào em muốn ôm anh thì có thể trực tiếp ôm, không cần phải báo trước…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT