Hứa Tư Điềm đã say đến mức ngủ gục trên bàn và hoàn toàn không nghe thấy lời phàn nàn của Lục Minh Bạc.
Sau khi Lục Minh Bạc cười nhạo cô xong, anh ngửa đầu rót thêm nửa chai rượu, vừa định tiếp tục thì một đám khách từ bên ngoài bước vào, không ngừng quát tháo người phục vụ.
Cửa hàng này gần làng đại học, hầu hết những người đến đây đều là sinh viên, ký túc xá của trường có kiểm soát ra vào từ thứ hai đến thứ năm, sau 10 giờ rưỡi hầu như không có khách hàng, vì vậy Hứa Tư Điềm là người duy nhất làm vào ca tối hôm đó.
Tuy nhiên, lúc này Hứa Tư Điềm đã bất tỉnh, các vị khách hét lên vài lần nhưng không ai đáp lại.
Lục Minh Bạc có tửu lượng tốt, từ nhỏ đến lớn hầu như chưa bao giờ thật sự say, nghe thấy tiếng động, anh nhìn về phía Hứa Tư Điềm đang nằm trên bàn, sau vài giây sững sờ, anh mới dần tỉnh táo lại, chậm rì rì đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi về phía vị khách sắp rời đi: "Ăn cái gì?"
Anh thay Hứa Tư Điềm đi tiếp đón khách.
Lục Minh Bạc thường xuyên đến nhà hàng này, quy trình gọi đồ ăn thậm chí anh còn quen thuộc hơn cả Hứa Tư Điềm, một sinh viên bán thời gian mới đi làm được vài ngày, với thực đơn viết tay trên tay, anh hơi cúi đầu đứng ở cạnh bàn, trông rất giống một người phục vụ thực thụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT