Chu Phù bị Trần Kỵ thúc giục đến không còn cách nào, hai tay chống vào vai anh, xuống khỏi người anh.
Chân kéo lê đôi dép lê, chạy bước nhỏ tới phòng ngủ, đến chỗ rương hành lý còn chưa kịp sửa sang lại kia, tìm kiếm hai cái vòng tay mới mua ở cửa hàng Tinh Phẩm gần trường học mấy ngày trước.
Hai chuỗi hạt màu đen tuyền, nhìn qua trông rất bình thường, ngoại trừ việc mặt trên hạt có chữ Hán được khắc nổi lên.
Cửa hàng được mở trên khu phố đông học sinh, sinh viên qua lại, nên giá cả đồ vật vốn dĩ rất bình dân, vì vậy cũng không có mấy dạng như đặt làm.
Các chuỗi hạt đều là thành phẩm, mỗi chuỗi được khắc các ký tự khác nhau, hàng trăm ký tự nằm rải rác trong hàng nghìn chuỗi và được treo lên, phủ kín cả bức tường.
Lúc ấy, Trần Kỵ vừa lúc đi nhận một cuộc điện thoại, tay đút túi quần, lười biếng dựa vào cửa cửa hàng, vừa lúc cũng cho Chu Phù có đủ thời gian chọn lựa và tìm kiếm.
Chữ “Chu” và “Phù” trong tên của cô khá thường thấy, tìm được cũng không phí công gì nhiều, nhưng mà chữ “Kỵ” trong tên của Trần Kỵ lại không thường thấy, đại đa số mọi người đều sẽ không dùng từ này làm tên. Cô lớn chừng này rồi, cũng chỉ gặp được duy nhất tên của anh xuất hiện chữ cái này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT