Khi đó, Trần Kỵ đang đứng quay lưng về phía cô, đứng trước quầy nấu ăn, đầu hơi cúi xuống, nhàn nhã đặt chiếc cốc vừa rót đầy sữa xuống dưới vòi nước để rửa sạch.
Nghe đến đây, tay anh như đông cứng lại.
Thật lâu sau, anh mới quay đầu lại nhìn Chu Phù, không nói lời nào.
Chu Phù cảm thấy hơi dựng tóc gáy vì bị nhìn chằm chằm, vô thức nín thở, và sự chờ đợi dường như ngày càng dài.
Một lúc sau, anh kéo khóe môi dưới, điềm tĩnh và giọng điệu có chút lười biếng: “Cô cũng rất thú vị, vừa mới chuyển đến, ngay cả chuyện đời sống tình cảm của tôi cũng đều muốn quản sao?”
Dừng một chút, anh cười nhẹ một tiếng, thản nhiên nói: “Cô muốn theo đuổi tôi, cũng không phải không được, dù sao cũng là chuyện riêng của cô, theo đuổi là việc của cô, tôi không có quyền can thiệp vào.” 
“...” Chu Phù mở miệng, cảm thấy anh có thể đã hiểu lầm ý của cô, vội vàng giải thích: “Ý của tôi là, trong nhà tạm thời chỉ có hai người chúng ta, nếu như anh có bạn gái, cô ấy nhất định sẽ không vui.”
Phải nói rằng, sau nhiều năm như vậy, Trần Kỵ chưa bao giờ có khái niệm bạn gái trong đầu.
Cho đến ngày nay, có lẽ không có quá ba người phụ nữ để lại dấu vết trong ký ức của anh, trước đây chỉ có mẹ và bà nội Tô Tú Thanh, sau đó có thêm một người là Chu Phù, hai từ bạn gái này đối với anh mà nói có chút xa lạ, anh theo bản năng trả lời cô: “Có gì mà phải không vui?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play