Lòng Chu Phù hơi thắt lại.
Những chuyện cô đã làm với Trần Kỵ trước đây quả thật là quá mức, chỉ là cô không nghĩ đến, chàng thiếu niên từ trước đến nay luôn lạnh lùng, cứng rắn như vậy mà cũng có lúc sợ hãi đến thế.
Đến mức anh thà rằng tin vào những vị thần mà trước đây anh căn bản khinh thường nhìn lại, cũng không muốn đặt niềm hy vọng ấy vào người cô.
Hóa ra không chỉ có cô, anh cũng sẽ cảm thấy bất an.
Cô thật cẩn thận ngước mắt lên, liếc nhìn anh một cái, rồi sau đó chủ động nắm lấy bàn tay to đang rũ ở ống quần của anh, ngoắc lấy ngón tay trỏ của anh như một đứa trẻ con, lại lắc lắc hai cái như đang lấy lòng, nói: “Hôm nay em mới nhận được tiền học bổng của năm ngoái, nên giờ em muốn mua để tự khen thưởng cho chính mình, không liên quan gì đến anh cả.”
Chu Phù suy nghĩ một chút, vội vàng chạy vào tiệm trà sữa, mượn bà chủ một ít giấy bút, sau đó tiến đến cái bàn nhỏ ở bên quầy hàng, cúi người, nghiêm túc như thật mà viết một tờ giấy nợ rõ ràng từng chữ một cho Trần Kỵ.
Sau khi ký tên mình vào, cô còn như một đứa ngốc mà thuận tay quệt một ít tương cà chua ở trên xiên que nướng mới mua, bôi vào ngón tay cái của mình, sau đó liếm môi, ấn vào trong chỗ ký tên một dấu vân tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT