Trần Kỵ đến sớm hơn nhiều so với dự kiến.
Sau khi đọc tin nhắn, Chu Phù vừa mới viết hai câu hỏi trắc nghiệm thì thấy anh đã xuất hiện trong chỗ ngồi của mình.
Cô có thể đoán được rằng anh có lẽ ở trong ngôi nhà cổ đó cả ngày, nhưng mà ngay cả khi anh từ đó đến đây thì cũng không thể nhanh như vậy được.
Chu Phù ngẩng đầu nhìn Trần Kỵ: “Sao nhanh vậy? Có phải anh ở đây từ trước rồi đúng không?”
Trần Kỵ dựa chiếc ô đen vào tường, anh không lên tiếng, cũng không thèm trả lời cô mà lặng im thu dọn cặp sách cho Chu Phù.
Nhưng như vậy cũng xem như là mặc nhận.
Chu Phù cong môi dưới, ngoan ngoãn đứng sang một bên để anh dọn dẹp cho mình, mà cô cũng không có ý định dọn cùng Trần Kỵ.
Khi dọn gần xong Trần Kỵ đột nhiên hỏi: “Em đã đưa chiếc ô cho ai?"
“Hả?” Chu Phù sửng sốt, mãi sau cô mới hiểu rồi bắt đầu giả ngu: “Cái gì cơ? Em có mang đâu?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT