Tên truyện: NƠI KÝ ỨC GẶP GỠ
Tác Giả: Ôn Tích
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song hướng yêu thầm, Đô thị tình duyên, 1v1
Editor: Trứng Cầu Vồng
Giới thiệu:
Ngày em trai bị tai nạn giao thông cũng là lần đầu tiên Doãn Vị Ngâm gặp được Văn Dã.
Khi đó, cô là người nhà cần phải ký vào giấy báo tình trạng nguy kịch, mà anh chính là bác sĩ.
Mưa như trút nước, hành lang bệnh viện mờ mịt tối om.
Đứng cách khoảng một mét, bàn tay run rẩy của cô khẽ chạm vào ống tay áo trắng của anh.
Cô khàn giọng nói: “Bác sĩ...”
Văn Dã đang đi về phía trước chợt dừng lại một lát.
Anh bình tĩnh nhắc nhở: "Người nhà xin dừng bước."
Doãn Vị Ngâm gật đầu, ngón tay lạnh băng dần dần buông lỏng.
Có điều, giữa ánh sấm chớp, cách một ống tay áo, ngón tay cô lại bị ai đó nhẹ nhàng nắm lấy.
***
Doãn Vị Ngâm gặp lại Văn Dã ở bên ngoài Phật điện trong chùa Gia Văn.
Ngày hôm đó anh mặc một thân quần áo màu đen, dựa lưng vào một thân cây cao chót vót.
Mây mù lượn lờ càng làm nổi bật gương mặt góc cạnh ấy.
Sự lạnh lùng của anh khiến Doãn Vị Ngâm thất thần.
Cô cân nhắc một lúc, vừa định đi đến chào hỏi thì đã thấy anh bước đến, mang theo gió lạnh.
Anh cúi xuống, nhìn thẳng vào mắt cô, nhẹ nhàng nói: "Nếu em tin tưởng, tôi có thể giúp em thực hiện điều ước thứ hai em vừa cầu trong Phật điện."
Trái tim Doãn Hâm Ngâm thả lỏng.
Trong điện.
Điều ước thứ hai mà cô đã cầu nguyện.
[Xin cho gia đình con có thêm một thành viên nữa.]
***
Tháng thứ sáu sau khi kết hôn.
Doãn Vị Ngâm vô tình bắt gặp bức thư mà Văn Dã viết cho một cô gái nằm bên trong ngăn kéo ở trong thư phòng.
Bức thư viết như thế này.
"Năm thứ ba được biết đến em, tôi mười tám tuổi.
Dẫu còn trẻ như vậy nhưng tôi vẫn muốn nói.
Đối với tôi.
Em mãi mãi tốt hơn những người khác.
ywy”
"Tôi không vĩ đại như vậy.
Chỉ vì cô ấy bị bệnh.
Tôi mới làm bác sĩ."
"Trước khi gặp anh ấy, tôi chưa từng tin vào hai từ mãi mãi."