Doãn Vị Ngâm có một giấc mơ.
Cô mơ thấy mình là một con thuyền đang trôi dạt lênh đênh trên mặt biển, sau đó được người ta vớt lên bờ.
Cô mơ thấy người vớt cô lên bờ có một đôi mắt xanh sâu thẳm như đại dương. Trong mắt người kia đều là hình bóng cô đọng lại. Không, không hẳn chỉ toàn là bóng hình của cô. Trong đôi mắt anh còn chất chứa đầy bi thương. Cô không thể hiểu được, càng không thể chạm đến, vậy nên cô không cách nào an ủi người ấy. Một lát sau, cô không nhịn được mà ôm anh vào lòng. Đôi tay cô vòng qua chiếc cổ thon dài, áp sát người mình vào trong lồng ngực anh rồi lại duỗi cánh tay ra vỗ vỗ sau lưng người ấy.
Người kia như bị bất ngờ bởi hành động của cô, anh không thể giữ cho hơi thở bình tĩnh nữa, rất nhanh, Doãn Vị Ngâm cảm giác có thứ gì đó nhỏ xuống xương quai xanh của mình, cảm giác giống như nước mưa vậy.
Hoặc là nước mắt. Nước mắt của người kia.
Trời cũng không nóng, hai người còn đang ở gần biển lớn, độ ẩm không khí rất thấp, vậy thì tại sao người kia lại rơi nước mắt?
Sau đó…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT