Trong mấy phút bị đánh giá kia, Doãn Vị Ngâm nhớ lại một sự việc.
Lần nào tán dóc với cô, RICE cũng đều nói: Cuộc sống nhàm chán của bác sĩ Văn cũng có một vài điều khiến anh vui vẻ.
Cô hỏi RICE xem đó là chuyện gì, RICE nói rằng đó là luyện tập thể thao.
“Kim Kim, nhà chúng ta có phòng thể hình đó, cô có biết không? Từ phòng ngủ của cô theo hướng đông đi thẳng xuống tít cuối là đến.” Cô thực sự không biết chuyện đó, từ trước tới nay cô còn chưa dám đi tham quan hết cả căn nhà lần nào.
“Bác sĩ Văn là bác sĩ ngoại khoa, yêu cầu công việc phải thực hiện rất nhiều cuộc phẫu thuật, mà làm phẫu thuật là công việc tay chân, cho nên anh ấy bắt buộc phải có một sức khỏe tốt cùng sinh lực dồi dào.” Nhóc con nói với cô bằng giọng lễ phép, “Dù sao bác sĩ Văn không kể mùa xuân hay mùa hè, sớm hay tối đều phải luyện tập thể thao, nhưng mà em không biết anh ấy có cơ bắp hay không, lần sau chị giúp em nhìn lén anh ấy, nhìn lén xong chị nói cho em biết với…”
Bây giờ cô rất muốn nói cho RICE biết là: Bác sĩ Văn thực sự có cơ bắp đó.
Người đàn ông mặc bộ đồ thể thao vừa vặn cơ thể với áo ngắn tay cùng quần đùi đứng ở đó, cơ bắp trên cánh tay dưới ánh đèn phản chiếu lộ rõ mồn một trông thật đẹp. Anh lại đổ mồ hôi nữa rồi, mồ hôi theo yết hầu rỏ xuống chảy qua xương quai xanh. Tại sao một người đàn ông lại có xương quai xanh gợi cảm đến vậy, Doãn Vị Ngâm nghĩ mãi không ra. Cơ bắp dưới chân anh cũng thật rắn chắc, nhưng không hề lố chút nào, hai bắp đùi thẳng tắp xuống tới chỗ khuỷu chân gấp khúc rất vừa vặn, khuỷu chân lại cong cong theo tới tận cổ chân. Làn da của anh rất trắng, trắng từ đầu tới chân. Được rồi, màu trắng có lẽ cũng là do cô tự tưởng tượng ra mà thôi. Nhưng mà thứ cô tưởng tượng ra cũng không sai, Văn Dã quả thực rất trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play