Tay của Văn Dã vẫn đặt trên vai Doãn Vị Ngâm, anh ôm chặt cô, kéo dài chừng hai phút, sau đó anh buông cô ra, bàn tay rũ xuống, nắm thật chặt tay cô.
Sau khi xác nhận tay của cô đã có chút nhiệt độ, Văn Dã quay sang gật đầu với Lê Trạch Sâm, anh định nói cảm ơn nhưng lại cảm thấy làm vậy có vẻ khách sáo quá, thế nên anh nói với Lê Trạch Sâm rằng lúc nào rảnh thì tới nhà chơi, chào mừng anh ta về nước.
Lê Trạch Sâm ừ một tiếng, ánh mắt dời qua Doãn Vị Ngâm, Doãn Vị Ngâm nhận thấy ánh mắt ấy, cô mỉm cười với Lê Trạch Sâm: “Bác sĩ Văn nấu ăn ngon lắm đó, em nhất định phải nhớ đến ăn chực đấy nhé.”
Ánh mắt của hai người đàn ông đồng thời nhìn thẳng vào cô.
Doãn Vị Ngâm giải thích: “Chị nhớ ra rồi, đây là chồng chị.” Hồi nãy anh ôm cô rất chặt, chặt chẽ đến mức Doãn Vị Ngâm cảm thấy trái tim của anh cũng kề sát trái tim cô, hai con tim chạm vào nhau giúp cô nhớ lại một số việc trước đây.
Ví dụ như… người đàn ông dịu dàng mang trên mình khí lạnh đây là người cô muốn chung sống cả đời, hôm nay cô lại muốn từ bỏ, chính người đàn ông này lại vô tình xuất hiện trong ý thức tuyệt vọng của cô.
“Ừ” Lê Trạch Sâm trả lời câu hỏi trước đó của Doãn Vị Ngâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT