Cuộc sống du học đúng như trong tưởng tượng của cô, cô học tập chăm chỉ cả ngày và đến gặp ba sau giờ học, cô không có thời gian để kết bạn mới.
Trong trường cũng có nhiều nam sinh tò mò về cô, họ biết cách bày tỏ tình cảm thẳng thắn và nhiệt tình hơn anh. Cô thường xuyên nhận được bánh, hoa và tiếng đàn ghi-ta tỏ tình, nhưng ánh mắt cô chưa bao giờ dừng lại ở chúng. Cô nghĩ: Đáng lẽ cô chỉ nên thích anh, cho dù vẫn không thể vượt qua được nhiều chuyện, nhưng cô đã biết mình chỉ thích anh, giống như anh hai đã nói: Dù cuộc đời có dài đến mấy thì cô cũng sẽ không thích thêm một ai nữa.
Mùa đông năm đầu tiên, cô không về Trung Quốc, ban đêm cô cùng ba mẹ đón giao thừa tại khu nghỉ dưỡng. Ba cô ngồi trên xe lăn, điều chỉnh ghế ngồi lên vị trí cao nhất và nấu rất nhiều món ăn ngon cho mẹ.
"Chúc mừng năm mới Tiểu Uyển của chúng ta. Cầu mong gia đình chúng ta luôn bình an và khỏe mạnh. Đối với ba, Tiểu Uyển mãi mãi chỉ là một đứa trẻ không cần phải lớn lên.” Ba nói những lời này trên bàn ăn tối, ông đang cầm ly rượu và sau khi được sự cho phép của bác sĩ, ông mới nhấp một ngụm rượu. Cô gật đầu, ôm lấy ba, giả vờ như đang thư giãn: “Con cũng mong ba sẽ khỏe mạnh. Ước mơ nho nhỏ mà con muốn ước bây giờ là ba sẽ sống được đến 150 tuổi.”
"... Vậy ba sẽ thành lão quái vật mất rồi.”Văn Minh Hồng xoa xoa đầu cô, bị cô chọc cười.
Ăn được nửa bữa cơm, ba cô lại hỏi : "Kỳ nghỉ đông của con kéo dài bao lâu? "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT