Văn Dã thu hồi ánh mắt, ôm bé con trên mặt đất lên, trầm giọng nói với Doãn Vị Ngâm: “Con của anh cả tôi.”
“À, đúng rồi.” Vừa rồi Văn Uyển chỉ lo kích động nên quên mất trả lời cô nhóc, cô ấy quay đầu nói với cô bé: “Chị xinh đẹp này là bạn của cô, cục cưng cứ gọi một tiếng cô trước nhé.”
Cô nhóc quả nhiên bắt được trọng điểm trong lời nói của Văn Uyển và hỏi: “Vì sao lại trước ạ?”
Văn Uyển: “...”
Ở đâu ra nhiều vì sao vậy cục cưng?
Doãn Vị Ngâm thấy đứa nhỏ nhìn chằm chằm mình liền vẫy tay với cô bé, đứa nhỏ đáp lại cô bằng một nụ hôn gió.
Văn Uyển tiếp tục hỏi Doãn Vị Ngâm vì sao cô lại tới đây dạo siêu thị.
Doãn Vị Ngâm: “Chị sống gần đây.”
“Nhà anh cả em cũng ở gần đây.” Văn Uyển nói với cô: “Buổi tối chị có thể ăn cơm với chúng em không? Hôm nay anh hai em nấu cơm, tài nấu nướng của anh hai rất tốt, nếu như không làm bác sĩ, sau này còn có thể làm đầu bếp phụ giúp chi phí trong nhà.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT