Doãn Vị Ngâm đã ngồi tại cửa hàng tiện lợi một lúc lâu, chờ đến hoàng hôn, cuối cùng cô cũng thấy bác sĩ Văn phong trần mệt mỏi bước đến, bóng dáng của bác sĩ Văn hiện lên qua tấm kính trong suốt của cửa hàng tiện lợi.
Anh không thay quần áo mà vẫn mặc nguyên áo blouse trắng, dáng vẻ anh mặc đồ bác sĩ rất khiến người ta có cảm giác an toàn. Có đôi khi Doãn Vị Ngâm sẽ tự hỏi, mỗi lần gặp anh cô đều cảm thấy an toàn là bởi vì bộ đồ ấy hay là bởi vì chính anh?
Ánh mắt Doãn Vị Ngâm từ chân của Văn Dã nhìn dần lên trên, đến khi nhìn thấy mái tóc mềm mại hơi ướt dán trên trán anh, có lẽ anh vừa mới rửa mặt, cô thầm nghĩ.
Vài giây sau Văn Dã đẩy cửa kính đi về phía cô, Doãn Vị Ngâm còn làm một chuyện không lịch sự lắm, cô tiện tay cầm lấy máy ảnh bên cạnh chụp cho Văn Dã một tấm hình.
Cô muốn tặng quà cho anh, nếu có thể, cô muốn tặng anh một quyển album ảnh.
Văn Dã cũng nhận ra cô đã hoàn thành việc chụp ảnh, bước nhanh hơn.
Anh đi tới trước mặt cô, hai người nhìn thoáng qua nhau thông qua kính ngắm trong phút chốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play