Ra khỏi nhà ga, Văn Dã không đưa Doãn Vị Ngâm tới chiếc xe đang dừng ở trước cửa, nhưng lúc hai người cách xe lửa chỉ còn khoảng một mét thì anh bỗng nghiêng người, hỏi Doãn Vị Ngâm có muốn đổi một loại xe khác hay không.
Doãn Vị Ngâm: “Hả?”
Văn Dã giải thích: “Ninh Thành là thành phố du lịch, nơi này có rất nhiều xe bus du lịch, có thể ngắm toàn cảnh thành phố, cũng có cả loại tàu điện ngầm được thiết kế đặc biệt chuyên phục vụ cho khách du lịch.” Nói xong, lại nhớ tới cô từ trước đã hay bị say xe khi ngồi xe bus, mà anh lại không mang theo thuốc chống say xe. “Thôi bỏ ý định ngồi xe bus đi, hay là chúng ta cứ lên tàu điện ngầm ngồi luôn được không?”
“...Tàu điện ngầm đi." Doãn Vị Ngâm nghĩ thầm, thủ tục lên tàu điện ngầm rất phức tạp, thời gian ngồi có vẻ lâu, cô có thể nắm tay anh lâu thêm một lúc rồi.
“Được.”
Văn Dã đặt túi mang bên mình xuống xe, chào hỏi tài xế vài câu rồi tiện tay lôi RICE ra ngoài, hỏi ý kiến của nó, chẳng qua lần này anh sờ sờ đầu nó rồi nói: “Cậu muốn ngồi xe đi cùng với tài xế quay về, hay là?”
RICE: ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT