TYT & Ruby team gửi các bạn truyện Nụ Hôn Nồng Trong Bụi Mận Gai. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và trải nghiệm tốt trên ứng dụng TYT
Thể loại: Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, cận thủy lâu đài, gương vỡ lại lành, nữ truy nam
Tác giả: Thịnh Thế Bạch Y
Số chương: 85 chương + 45 phiên ngoại
Văn Án:
Quý Huyền Tinh có một bí mật, không ai biết được rằng vào năm 16 tuổi cô đã thầm thích một người —— Bạn của cậu cô, một người đàn ông lớn hơn 8 tuổi.
Cho dù cô có ‘minh kỳ ám chỉ’ như thế nào thì Chung Dập cũng chỉ xem cô như một đứa trẻ.
Cô lặng lẽ nỗ lực, chờ đến khi sinh nhật lần thứ 20 thì rốt cuộc cô cũng đã được như ước nguyện.
Nhưng không lâu sau lại nghe được tin tức anh muốn đính hôn, lúc này Qúy Huyền Tinh chợt hiểu ra rằng anh sẽ thỏa mãn hết mọi yêu cầu của cô, sẽ sủng cô, nhưng chỉ duy nhất là không yêu cô.
Vì vậy, Quý Huyền Tinh không nói tiếng nào đã chạy ra nước ngoài làm sinh viên trao đổi, từ đây liền bạt vô âm tính.
Đến khi gặp lại, cô gái nhỏ ngày càng thêm diễm lệ bức người, nở một nụ cười rực rỡ đối với người đàn ông bên cạnh.
Chung Dập đi lên phía trước, không coi ai ra gì cười nói: “A Tinh, tại sao nhìn thấy anh cũng không chào một tiếng.”
Quý Huyền Tinh nhìn anh hai giây, tất cung tất kính kêu: “Chung tiên sinh.”
Ngực Chung Dập cứng lại, khi anh nhìn đến đứa trẻ có khuôn mặt có chút quen thuộc ở bên cạnh thì càng không thể tin được: “Là của ai?”
Quý Huyền Tinh cũng không thèm chớp mắt: “Dù sao cũng không phải là của anh.”
Chung Dập từ trước đến nay luôn luôn trầm ổn, lãnh đạm vào giờ phút này vành mắt đã trở nên đục ngầu: “A Tinh nhà chúng ta thật là càng ngày càng thích gạt người.”
*********
Cô gái nhỏ Chung Dập hay mang theo bên mình vừa ngoan ngoãn lại xinh đẹp, sau đó không biết chuyện gì đã xảy ra mà lại rời đi.
Khi cô gái đó rời đi thì trên mặt Chung Dập giống như không có chuyện gì, sự nghiệp phát triển không ngừng, giá trị cổ phiếu đã tăng lên gấp đôi.
Chẳng qua con người lại trở nên lạnh lẽo, tàn nhẫn, khiến cho mấy người anh em của anh cũng đã mấy năm rồi không dám rủ anh đi vui chơi.
Mấy năm sau, cô gái nhỏ đã trở về.
Mấy người anh em mới có thể thở phào nhẹ nhõm, lại lần nữa thấy được ánh mắt xuân phong đắc ý không dễ phát hiện của Chung Dập: “Không rảnh, phải về nhà dỗ đứa trẻ ngủ.”