Tên truyện: Thực Tập Sinh Hướng Nội Đang Phát Điên Giữa Chừng Thì Bị Đọc Được Tiếng Lòng
Tác giả: Thâm Hải Dung Hóa
Editor: Eudora Team
Số chương: 109 chương
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Giới giải trí, Ngọt sủng, Xuyên sách, Thanh mai trúc mã, Chủ thụ, Kim bài đề cử, Ngân bài đề cử, 1v1, Song xuyên, Đọc tâm
Giới thiệu:
Người mắc chứng sợ xã hội khi đối mặt với một nhóm người thường có hai phản ứng: Một là do căng thẳng mà đột nhiên trở nên hưng phấn phát điên, hai là đứng yên tại chỗ, hành động chậm chạp rồi lập tức ngất xỉu, mà Sơ Dụ vừa khéo lại kết hợp cả hai phản ứng này.
Cậu bề ngoài có vẻ nửa sống nửa chết, nhưng bên trong lại liên tục phát điên.
Một người mắc chứng sợ xã hội như cậu mà lại xuyên sách, xuyên thành một thực tập sinh Giáp bia đỡ đạn trong quyển tiểu thuyết về chủ đề tuyển chọn tài năng, mà nhiệm vụ hệ thống giao cho cậu lại là —— Xoay người nghịch tập, trở thành nhân vật chính.
Sơ Dụ tám trăm năm nằm lì ở nhà không thấy ánh mặt trời cũng không thấy người chỉ biết cười mỏi mệt: Haha.
Mỗi ngày phải đối mặt với 99 thực tập sinh và hàng trăm khán giả đã hút cạn hết dương khí của cậu rồi, còn muốn cạnh tranh vị trí số một nữa à?
Thôi thì buông xuôi đi, dù sao cũng không chết được, mà có chết thì cũng chết thôi.
Thế là Sơ Dụ bắt đầu an tâm mà lười biếng ăn dưa, mỗi ngày đều phát điên một cách ổn định, rảnh rỗi là lại tám chuyện với hệ thống, trạng thái tinh thần còn tốt hơn cả trước khi xuyên tới đây.
Nhưng cậu không hề biết rằng tiếng lòng của mình có thể bị mọi người đọc được.
***
Trong buổi biểu diễn sân khấu đầu tiên, cậu trưng vẻ mặt lạnh lùng, biểu diễn những màn ca hát và nhảy múa sơ sài mà mình tập luyện vội vàng trong ba ngày, mỗi lần mắc lỗi, trong lòng cậu lại thét lên một tiếng.
Cậu vặn hơi quá nên trật eo.
Hãy xem ông lão 70 tuổi mà vẫn còn xuân sắc tôi đây!
Cậu nhảy moonwalk nhưng lại bị vấp chân.
Hãy xem tôi xoay trái xoay phải lộn vòng xoắn ốc này!
Cậu múa tay kiểu súng lục nhưng lại quên động tác, đành nở một nụ cười lạnh lùng.
Bắn chết tất cả các người, sau đó tự sát.
…
Cuối cùng cũng xong, cậu quay người một cách phóng khoáng không thèm ngoái đầu lại.
Hoàn hảo, ngay cả bản thân tôi cũng thấy buồn cười.
Không ngờ khán giả phía sau cũng cười nghiêng ngả, lập tức đẩy cậu lên top tìm kiếm.
#Sơ Dụ - Trạng thái tinh thần đỉnh cao tuyệt mỹ#
***
Trong phần phỏng vấn giữa các màn biểu diễn, nam phụ đồng đội trong nhóm châm chọc rằng cậu là đồ bỏ đi chỉ được cái mã mà còn tự cao tự đại, Sơ Dụ cụp mắt cười nhạt, người xem cứ tưởng rằng cậu đang ác độc khinh thường, nhưng lại nghe thấy cậu nói ở trong lòng:
Chọc tôi à? Chọc tôi thì xem như chọc uổng phí rồi.
Cậu nghĩ tôi sẽ phản kháng sao? Một bé trai mong manh dễ vỡ như tôi chỉ biết tức giận một lúc rồi nửa đêm vào nhà vệ sinh đập đầu đùng đùng vào tường khóc lóc thôi.
Người xem: ?
***
Khi đang trò chuyện trong lúc rảnh rỗi, người dẫn chương trình hỏi cậu vài câu, câu trả lời ngoài miệng của cậu được phát ra cùng lúc với tiếng lòng.
"Khi đối mặt với khó khăn, thái độ của cậu là gì?"
"Cố gắng."
Ngủ một giấc.
"Số dư trong túi từ khi đến đảo còn bao nhiêu?"
"Không nhiều lắm."
Còn mỗi cái mạng.
"Về việc trước đó cậu bị đội A bỏ phiếu thay thế, cậu có cảm nghĩ gì không?"
"Không sao cả, quy tắc là chết."
Tôi cũng có thể.
***
Sau một tháng khai trại, Sơ Dụ nhờ vào trạng thái tinh thần xuất sắc đã thành công chen chân vào top 3 người được yêu thích nhất, cậu vừa nhâm nhi hạt dưa vừa nửa sống nửa chết hỏi hệ thống: "Thế này có được tính là tôi đã hoàn thành nhiệm vụ không?"
Hệ thống: "…Haha."
***
Trước buổi công diễn đầu tiên, chương trình đột nhiên tung ra một vị Ma Vương ACE, vừa đẹp trai vừa tài năng lại cực kỳ nổi tiếng, tất cả các thực tập sinh đều coi anh là cái gai trong mắt.
Ngoại trừ Sơ Dụ.
Dưới ánh nhìn kinh ngạc của mọi người, cậu chạy về phía anh chàng đẹp trai mới đến với ánh mắt đầy mong đợi, sau đó mọi người đều nghe thấy tiếng lòng của cậu:
Bọn buôn người đáng chết! Tôi vừa nhìn đã nhận ra đây là con trai tôi! Ba nhớ con đến mức mỗi ngày chỉ ăn một bữa cơm thôi đấy!
Cả hiện trường im lặng.
Lạc Gia Tự làm bạn từ thuở nhỏ kiêm bạn học tám năm của Sơ Dụ nghe vậy thì nhướng mày: "…"
Sao đứa bạn thuở nhỏ khờ khạo của anh cũng ở đây vậy?