Sau khi Sơ Dụ lên sân khấu, hệ thống trong đầu Lạc Gia Tự mới uể oải lên tiếng.
"Ai bảo cậu vay tiền." Nó tố cáo: "Từ ngày cậu nợ thế giới hai trăm năm mươi đồng, ngày nào chúng ta cũng như con bạc."
"Xếp hạng mấy cũng chẳng sao." Lạc Gia Tự duỗi người, trông có vẻ tâm trạng rất tốt: "Lần này chọn bài thiên về sở trường quá rõ ràng, chỉ cần tôi lên trước một chút, vào cùng nhóm với cậu ấy sẽ không còn đường hoàng như vậy nữa."
Người bạn từ nhỏ đang lựa chọn bài hát trên sân khấu, nhìn biểu cảm của cậu chắc là vừa chọn vừa nói chuyện với thầy Triệu trong đầu, cuối cùng dừng lại ở tấm thẻ cuối cùng, Lăng Vi nhẹ giọng hỏi cậu đã chọn xong chưa, đầu cậu cứng đờ như hòn đá, gật gật hai cái.
"Lần này chắc chắn là duyên phận trời định, ông trời muốn trói hai chúng tôi lại với nhau." Anh quả quyết nói.
"Hình như trúc mã của cậu sắp tan vỡ rồi." Cô Kỷ nói.
Trên sân khấu, năm mươi mốt ánh mắt đang đổ dồn về phía Sơ Dụ, máy quay cũng điên cuồng chĩa vào mặt cậu... dù sao máy móc cũng không cần thính giác, sóng âm của cậu cũng sẽ không làm tổn thương màng nhĩ của chúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT