Dù sao cũng không thể ở trong phòng nghỉ quá lâu, Sơ Dụ dù gì cũng đã ở trong trại một khoảng thời gian, vừa dẫn đường cho Lạc Gia Tự phía sau, vừa quay đầu lại hỏi: "Vấn đề ký túc xá của cậu giải quyết thế nào?"
Lạc Gia Tự đã tháo kính râm ra, đang nhìn ngó xung quanh tham quan kiến trúc bên trong trại tuyển chọn, nghe vậy thì chậm rãi quay đầu lại, nháy mắt một cái thật nhanh: "Tôi không thể ngủ cùng cậu à?"
"Không thể." Sơ Dụ bị cái nháy mắt cố ý của anh làm cho nổi da gà, mặt nhăn nhó lại như quả bóng len, trước khi quay người lại vẫn không quên bổ sung lý do từ chối: "Tên ngốc như cậu, mỗi lần ngủ đều cướp chăn của tôi rồi còn quấn lên người, như biến thành cái bánh tráng giống kiếp trước vậy."
Lạc Gia Tự cúi đầu xoa cằm, ra vẻ đang suy nghĩ.
Sau đó, anh đặt câu hỏi, câu hỏi là kết tinh của ba giây suy nghĩ vừa rồi: "Tại sao không phải là bánh tét?"
"Vì bánh tét không cho dầu." Sơ Dụ thuận miệng đáp.
"Phụt." Lạc Gia Tự chưa có phản ứng gì, hệ thống của anh đã không nhịn được cười trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play