Từ phòng ghi hình đi ra, trên mặt Sơ Dụ không có biểu cảm gì, nơi khóe mắt vẫn còn vệt nước mắt chưa kịp lau khô, nhưng trông có vẻ không còn buồn ngủ nữa.
Lạc Gia Tự làm bộ lấy lòng, chọt chọt cậu: "Nhìn xem, có một chút, nhưng cũng không nhiều lắm nhỉ."
Sơ Dụ vẫn đang chìm trong sự xấu hổ vì lỡ bộc lộ quá nhiều cảm xúc, cho nên không để ý tới anh.
Lạc Gia Tự lại tiếp tục chọt cậu lấy lòng: "Tối nay tôi ngủ ở giường trên số 1 phòng 602, cậu tìm được tôi mà, đúng không?"
Sự im lặng là Cầu Cambridge của đêm nay*, Sơ Dụ đầy tâm tư suy nghĩ tại sao nước mắt đã rơi không thể thu lại, đúng là một vấn đề triết học.
(*) Sự im lặng là Cầu Cambridge của đêm nay: Một câu thơ trong bài thơ Tạm biệt Cầu Cambridge của Từ Chí Ma, cư dân mạng thường dùng để thể hiện bầu không khí gượng gạo hoặc im lặng trong một cuộc trò chuyện.
Còn Lạc Gia Tự, người đã được tưới tắm bởi nước mắt của cậu, thì khuôn mặt rạng rỡ như một đóa hướng dương, không những được lợi mà còn vừa đi vừa nhảy, trên miệng toàn lời chọc tức: "Ấy da, lỡ bị tôi phát hiện ra cậu yêu tôi nhiều như vậy rồi có phải không."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play