Rất lâu rất lâu về sau, Lạc Gia Tự đã từng hỏi Sơ Dụ khi hai người cùng dắt chó đi dạo, rằng lúc bọn họ gặp nhau trong thị trấn nhỏ phương Nam ấy, anh đã giả vờ uống say rồi vin vào cái cớ đó để hôn cậu ở quầy bar, tại sao cậu không tránh anh.
Sơ Dụ của nhiều năm sau đã không còn nhớ rõ câu chuyện năm ấy nữa, cậu nghiêng đầu hồi tưởng lại một lúc, rồi đưa ra một đáp án rất lập lờ nước đôi.
"Chắc là vì anh hôn quá đỗi dịu dàng chăng?" Cậu nói: "Nhưng mà lần thứ hai thì đau lắm đấy nhé."
"Chỉ vì dịu dàng thôi sao?" Lúc đó Lạc Gia Tự đang ném đĩa nhựa cho chó, nghe thế mặt đầy vẻ kinh ngạc không cam lòng ngẩng đầu lên, vẻ mặt có hơi đáng thương: "Không phải là vì em cũng thích anh hay sao?"
Sơ Dụ ngồi cạnh gốc cây bên đường yên lặng nghe tiếng gió, nghe vậy chỉ mơ hồ đáp lại hai tiếng: "Ừ… ừ."
"Nếu ngày đó anh hôn mạnh mẽ hơn chút, dù chỉ là một chút thôi thì em có đẩy anh ra không?"
"Thế thì không." Lúc Sơ Dụ nói câu này cậu đang nhìn lên những áng mây trắng trôi lững lờ giữa bầu trời, bất giác thốt lên câu nói ấy, như thể không cần phải suy nghĩ gì thêm: "Cơ thể của em thích anh còn hơn cả bộ não của em nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play