"…"
Từ lúc Lạc Gia Tự đến thành phố này, họ gặp nhau chưa đến một tháng, vài chục ngày đủ để hai người có thể ăn ý như bạn tri kỷ, cùng ăn cùng ở, nhưng chưa đủ để thực sự thấu hiểu đối phương.
Ít nhất cho đến hôm nay, Sơ Dụ mới nhận ra mình chưa từng để ý người kia đang nghĩ gì trong lòng.
Vị cay nồng của rượu mạnh — vị mà Lạc Gia Tự vừa để lại trong miệng cậu — vẫn còn phảng phất nơi đầu lưỡi, hai người đứng ở ngã tư bên ngoài con hẻm, chờ đèn đỏ đổi sang xanh, thời tiết từng bước chuyển về đông, từng hơi thở phả ra đã bắt đầu tạo thành làn sương trắng trong không khí.
Cái lạnh khiến dư vị rượu vừa rồi tản đi đôi chút, Sơ Dụ ngây người nhìn dãy hàng rào xếp ngay ngắn dưới chân, mãi cho đến khi cảm giác nóng rực trong đầu dần hạ xuống, logic và hệ thống ngôn ngữ trong não được tái lập, cậu mới ngẩng đầu lên, mở miệng nhìn về phía người bên cạnh, nhưng vừa nhìn qua, cậu đã thấy đối phương cũng đang ngây người, ánh mắt mơ màng nhìn vào chiếc thùng rác bên cạnh hàng rào.
Nếu Sơ Dụ biết được tất cả những suy tính trong đầu anh, rằng anh không thích cậu rồi sẽ đuổi anh đi, thì liệu anh nên nhảy vào thùng rác khô hay thùng rác ướt đây? Lạc Gia Tự nghĩ lan man.
Bất ngờ, tay áo bị kéo nhẹ, anh giật mình, tưởng chừng giây phút tuyên án của mình đã đến, vội vàng nở nụ cười ôn hòa tự nhiên nhìn người bên cạnh: "Hửm, sao vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT