Mùa hè oi ả, nóng bức đến phát cáu. Hè đến rồi mà nhà trường vẫn chưa cho nghỉ nữa. Nói đúng hơn thì mấy ngày nữa mới được nghỉ hè. Lại còn chưa tổng kết nữa chứ! Ôi mùa hè! Sao nhiều lúc tau lại ghét mày thế này ?
Vác chiếc cặp nặng trịch sau lưng, không hiểu sao tôi lại thấy mình như đang mang cả một cục tạ chục tấn sau lưng. Đi cả một quãng đường dài đến trường đúng là bi kịch mà. Vẫn còn sớm mà ánh mặt trời đã chói chang rồi.
Tôi - Thạch Linh lớp 4, nhân vật chính của câu chuyện này đang phải đương đầu với ánh mặt trời đáng ghét để đến trường. Đã thế, tôi lại quên mang theo mũ và áo khoác nắng nữa chứ. Thế nào tôi cũng sẽ trở thành socola.
Tới trường là tôi lại bị hai bà bạn Bạch Cơ và Mộc Tầm tra tấn, hai bả cứ bám lấy tôi không rời, cứ như thể tôi là một của quý của họ vậy. Thực ra họ bám lấy tôi chỉ là để...làm mai làm mối cho tôi với Tống Mạc Dương mà thôi.
Tống Mạc Dương học cùng lớp với tôi, mà nhìn cậu ta chững chạc hơn tôi nhiều. Cậu có mái tóc đen óng ánh, da hơi rám nắng vì cậu sống gần biển, lại thêm con mắt sáng long lanh và đôi môi luôn cười làm đốn tim biết bao cô gái. Và tôi cũng thế, tôi cũng bị sắc đẹp của cậu ấy cuốn hút. Và tôi cũng thật may mắn làm sao, cậu và tôi đều là bạn thân thân thiết nhất từ hồi mẫu giáo đến giờ.
Lần đầu tiên tôi gặp cậu là khi tôi cùng gia đình ra biển chơi. Biển ở đó rộng mênh mông, lại toàn là một màu xanh ngắt của biển và bãi cát trắng nóng ran. Tôi gặp cậu ở đó. Cậu tốt với tôi lắm! Không hiểu sao, tôi lại thấy có chút gì đó gọi là ấm áp.