Mọi người quay lại nhìn ra ruộng lúa, không thấy cỏ dại cao bằng đầu người đâu mà chỉ thấy đàn vịt con đang lượn lờ khắp nơi. Đuổi vịt ra đồng chẳng khác nào phá hoại lương thực cả. Vốn dĩ đang cảm thấy mẹ Đại Sơn đàng hoàng hơn hẳn, sao lại bắt đầu làm mấy chuyện không đàng hoàng nữa rồi? 
Tôn thị đứng ở bên ngoài giận nghiến răng. Bà già nói dối không chớp mắt, nếu Đại tẩu không kiếm được thì sao có thể trả cho tướng công của thị tiền công cao đến vậy. Bà già sợ Đại tẩu bị người trong thôn ghen ghét, bày đặt bịa ra một lời nói dối tròn trĩnh hết biết. Thị càng muốn nói cho tất cả mọi người biết Đại tẩu kiếm được rất nhiều tiền, coi bà cụ còn nói nhăng nói cuội kiểu gì được. 
Tôn thị bê một rổ hạt hoa đá chen vào, nói:
- Đại tẩu, đã lột hết 24 cân đèn lồng thu được hôm rồi nè. Tẩu tính coi bao nhiêu tiền?
Trình Loan Loan áng chừng, trả cho Tôn thị 12 văn tiền. 
Tôn thị cố tình đếm từng văn tiền một. Người trong thôn ngẩn ra, chỉ bóc một rổ hạt như vậy mà đã trả công 12 văn tiền rồi ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play