Mặt trời đã lên cao hơn đường chân trời, xe bò cũng an toàn dừng lại trên con đường cái ở trấn. Trình Loan Loan và Triệu Đại Sơn nhảy xuống xe, chủ động đi đến tiệm cầm đồ.
Vẫn còn khá sớm mà trên trấn đã có người tới lui rồi, ven đường bày đầy sạp hàng, đa phần là đồ ăn vặt, mùi thơm xộc thẳng vào mũi. Đi đến cửa tiệm cầm đồ, Trình Loan Loan khẽ dừng bước nói:
- Đại Sơn, anh đi mua hai cái bánh bao thịt đem về đây!
Cô lấy bên hông ra mấy văn tiền đưa qua, Triệu Đại Sơn lập tức xoay người chạy đi. Trình Loan Loan mới cất bước vào tiệm cầm đồ, tiểu nhị vội vàng ra chào đón cô. Cô lấy trâm bạc trong tay áo ra, tiểu nhị đánh giá chất lượng rồi búng một đầu ngón tay bảo:
- 100 văn tiền nhé.
Trình Loan Loan nhíu mày. Chồng của cố chủ mua cây trâm bạc này gần 1 lượng bạc, vậy mà chỉ đáng giá 100 văn tiền ư???
- Trâm bạc này cũ quá rồi, kiểu dáng cũng xấu. Chưa hết, dạo này có rất nhiều người cầm đồ trang sức, nên đương nhiên đồ trang sức sẽ bị mất giá. - Tiểu nhị nói có sách mách có chứng: - Đại thẩm ơi, ta không có nói thách đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT