Đông Hoa sợ tới mức không dám thở mạnh. Rõ ràng là mẹ bảo con bé đến thôn Hoa Quế báo tin, sao lại mắng con bé ăn nói linh tinh chứ? Thế nhưng vẻ mặt của mẹ đáng sợ quá đi, con bé muốn khóc cũng không dám khóc ra tiếng.
Bà nội nói rằng, lúc con bé còn trong bụng mẹ, mẹ tưởng con bé là con trai, nào ngờ lại sinh ra một đứa con gái nên mẹ không ưa con bé lắm. Con bé che cánh tay bị véo đau lại, lẳng lặng đi theo phía sau đoàn người. Người trong thôn hơi khó chịu, nếu lại nói thêm vài câu nữa thì sợ là Đông Hoa sẽ bị treo lên đánh mất thôi.
Trình Loan Loan ở trong đám người lắc đầu. Tình cảm nghiêng về nhà mẹ đẻ có thể tha thứ, làm mọi người tức giận cũng có thể hiểu được về tình về lý. Đổi lại là cô, chưa có xử lý thích đáng được. Thế nhưng chắc chắn cô sẽ không để một đứa trẻ đứng ra chịu trách nhiệm. Nói đi thì phải nói lại, tại nghèo cả đấy, lại thêm năm hạn hán, ai mà không muốn ăn no nên mỗi người đều ích kỷ.
Đi non nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến nơi.
Ba bốn mẫu ao cạn thoạt nhìn không lớn, nhưng bên dưới tầng tầng lớp lớp bùn đất là măng ngọc cả. Một xẻng cắm xuống, có thể đào được không ít. Chẳng qua đất đai chỗ này thật sự quá cứng, phải mất khoảng một chén trà nhỏ mới đào ra được một củ măng ngọc. Nếu muốn lôi ra một củ hoàn chỉnh từ dưới lớp bùn thì sẽ tốn nhiều thời gian hơn.
Trình Loan Loan và bốn đứa con trai cùng nhau đi xuống, tìm một chỗ có bóng râm. Cô dặn dò:
- Đào được bao nhiêu thì hay bấy nhiều, đừng có liều mạng. Nhớ phải chú ý, không được để tay bị thương đâu đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT