Trình Loan Loan sờ lên đầu mình, có một quả gì đó bầu bầu có gai nhọn đâm vào tay cô. Cô cảm thấy thứ quả bầu bầu có gai này hơi quen, cô dùng ngón tay gỡ ra, lập tức ngạc nhiên, là hạt dẻ.
Cô ngẩng đầu lên, thấy trên đầu mình là một cây hạt dẻ. Ẩn hiện trong tán cây đại thụ già nua là hạt dẻ mùa này được bọc trong những lớp vỏ màu xanh. Nhìn từ xa hoàn toàn không thể thấy rõ hạt dẻ xum xuê trên cây. Đang lo không biết tối nay ăn gì, thì thức ăn được đưa tới tận cửa.
Trình Loan Loan ôm thân cây rung, một đống hạt dẻ rào rạt rơi xuống. Tiếng động bên này khiến Vương thẩm và Phú Quý thẩm để ý. Mắt của Vương thẩm rất tinh, liếc ngang một cái liền thấy rõ đó là thứ gì. Thị khom người nhặt lấy ba quả trứng chim trên mặt đất, nói:
- Thôi, mỗi người một nửa. Không được giành nữa đâu đó!
Nói đoạn, thị xách sọt lên rồi túm lấy Nễ Thu nhà mình đi tới chỗ Trình Loan Loan. Phú Quý thẩm gói trứng chim lại, sau đó cũng nhanh chân chạy theo. Chỗ này không chỉ có một cây hạt dẻ mà có ít nhất ba bốn cây, ba người đàn bà mỗi người rung một thân cây. Trong rừng còn lại mỗi tiếng lá cây va chạm với nhau xào xạc, cả đám hiếm khi không cãi cọ mà cũng chẳng nói chuyện. Ai nấy đều hiểu rõ trong lòng, động tác mà chậm một chút thì lát nữa những người khác tới bọn họ sẽ phải chia sẻ chỗ hạt dẻ vốn dĩ không nhiều nhặng gì này.
Trình Loan Loan nhặt đầy một sọt, Vương thẩm và Phú Quý thẩm cũng vậy. Cuối cùng động tác của ba người họ mới từ từ chậm lại. Lúc này lại có người đi ngang qua, nhanh chóng gia nhập đội ngũ nhặt hạt dẻ. Trên tay Trình Loan Loan là hơn 20 cân hạt dẻ, đủ ăn trong rất nhiều ngày. Cô không tham lan, khệ nệ vác chiếc sọt tre nặng trịch đi hội hợp với bốn đứa con trai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT