Mùi hạt dẻ thơm thoang thoảng trong không khí. Nễ Thu nuốt nước miếng đi theo sau đít Triệu Tứ Đản, nói:
- Tứ Đản, cho ta ăn thêm một hạt nữa đi… 
Trên tay Triệu Tứ Đản còn lại hai hạt cuối cùng, hắn cứ đắn đo rồi lại do dự. Hắn cầm một hạt dẻ cắn xuống một miếng, mới đưa hơn một nửa còn lại qua. Sau đó xoay người chạy biến về nhà, sợ bị tóm được thì hạt cuối cùng cũng không giữ được. Nễ Thu cầm nửa hạt dẻ, không nỡ ăn hết. Hắn mang về nhà đưa cho mẹ hắn - Vương thẩm, nói:
- Đây là hạt dẻ mà mẹ Tứ Đản làm. Mẹ, mẹ có thể làm giống y chang không? 
Vương thẩm hít một cái đã ngửi được mùi hương vừa ngọt vừa béo, thị cầm lấy hạt dẻ, cắn một chút xíu, lập tức chửi đổng:
- Đúng là con đàn bà phá của! Rang hạt dẻ mà lại cho cả mỡ heo vào, còn thả thêm đường nữa chứ. Trong nhà có mấy văn tiền cũng không đủ cho mụ hoang phí đâu! Chỉ biết quan tâm hôm nay ăn gì, không chịu suy nghĩ ngày mai ăn gì! A phoẹt, thảo nào bà cụ Triệu coi thường đứa con dâu này… 
Tiếng mắng lọt vào tai Trình Loan Loan ở nhà bên cạnh. Cô đang thái rau diếp đắng, định lát nữa làm rau trộn ăn. Nghe Vương thẩm mắng mình mà cô cũng không ngừng tay. Mối quan hệ của cố chủ ở trong thôn không tốt lắm, thật sự có quá nhiều người nói xấu sau lưng cố chủ, nếu cô mắng lại từng người, thì đúng là nhiều việc tới độ làm mãi không xong. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play