Tên Truyện: Nhặt Rác
Tác giả: Đông Bắc Bắc
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Niên hạ, Dưỡng thành, 1v1, Hằng ngày
Edit: [TYT] - Não Rùa
Văn Án:
Niên hạ khóc nhè công x lưu manh ngầu lòi thụ
Tịch Xung nhặt rác nuôi chồng, cũng không còn cách nào khác, ai bảo chồng anh đẹp trai quá làm chi…
Có điều đẹp trai thì đẹp trai thật đấy, nhưng mà khóc cũng nhiều quá trời.
Lần đầu tiên Tịch Xung thấy Du Dương khóc là khi Du Dương tưởng anh đã ngỏm.
Lần thứ hai là khi Du Dương tưởng Tịch Xung không cần mình nữa, vừa khóc vừa chạy theo sau, còn vừa chạy vừa gào: "Anh ơi đừng bỏ em."
Lần thứ ba, thứ tư, thứ năm... Tịch Xung chẳng nhớ nổi nữa, Du Dương khóc quá nhiều, hồi bé khóc, lớn lên cũng khóc, chuyện nhỏ cũng khóc, chuyện lớn cũng khóc.
Anh chỉ có một điều thắc mắc, rằng Du Dương khóc nhiều năm như vậy, sao mà tuyến lệ vẫn chưa cạn khô nhỉ?
Tóm tắt một câu: Chuyện kể về Tịch Xung nuôi lớn Du Dương, kiểu "chồng mình thì mình phải nuôi, dù có phải đi nhặt rác cũng phải nuôi". Nội dung chủ yếu là những câu chuyện thường ngày ngọt ngào.