Tịch Xung nhìn Du Dương một lúc lâu mới hoàn hồn, ánh mắt dừng lại trên vết bầm tím trên mặt nó.
"Mày bị đánh?"
Nhắc đến chuyện này, Du Dương nhíu mày, dường như đang trách cậu không đáng tin cậy, đã hứa bảo vệ nó vậy mà lại đột nhiên biến mất.
"Mấy ngày nay anh đi đâu vậy, sao lại bẩn thỉu thế này?"
Tịch Xung hoàn toàn không để ý đến hình tượng của mình, mấy ngày qua cậu sống trong mơ màng, chẳng phân biệt được ngày đêm.
Cậu cúi đầu nhìn bộ quần áo bẩn thỉu trên người, đưa tay vỗ vỗ một cách vô nghĩa, vết bẩn đã in sâu, căn bản không thể phủi sạch.
"Quần áo trước của anh đã khô rồi, đến nhà em thay đi."
Du Dương vừa nói vừa kéo Tịch Xung về nhà, có lẽ vì trước đây mỗi lần gặp Du Dương đều đồng nghĩa với việc có đồ ăn, cái bụng đã im lặng từ lâu của Tịch Xung bỗng nhiên kêu lên ùng ục.
Cậu mặc cho Du Dương kéo mình về nhà, tránh ánh mắt của bà nó rồi vào phòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play