Ngày hôm sau, Tịch Xung dậy sớm hơn Du Dương. Cậu lặng lẽ rời khỏi phòng, ra sân hái một cành cây còn đọng sương, nắm chặt trong tay rồi trèo tường ra ngoài.
Cậu lang thang không mục đích quanh khu phố, thấy đứa trẻ nào đến trường cũng lại gần nhìn, không phải người cần tìm thì lại bỏ đi.
Đến vòng thứ hai, cuối cùng cậu cũng đợi được người mình muốn tìm. Phùng Binh vừa chạy từ trên lầu xuống, trông có vẻ sắp muộn học, vội vàng chạy thục mạng với chiếc cặp sách trên lưng.
Sắp muộn học rồi mà vẫn không quên mua bữa sáng, Phùng Binh đứng trước quầy bán bánh kếp gọi một cái bánh hai trứng, rồi giục người bán làm cho mình trước vì sắp muộn học rồi.
Ông chủ bán bánh kếp là hàng xóm gần đó, nghiêm mặt trách mắng cậu ta sao ngày nào cũng đi học muộn, không biết dậy sớm một lần, nhưng tay vẫn thoăn thoắt làm bánh.
“Ghi sổ nhé.” Phùng Binh cầm lấy chiếc bánh vừa làm xong, vội vàng cắn một miếng rồi chạy về phía trường học.
Khi đi ngang qua một con hẻm nhỏ, một bàn tay bất ngờ thò ra từ bên trong, túm lấy cặp sách của cậu ta rồi kéo cậu ta vào trong.
Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Phùng Binh đã ngã sóng soài xuống đất, chiếc bánh kếp trên tay cũng lăn ra xa vài mét, dính đầy bụi đất.
Cậu ta chửi thề một tiếng, vừa ngẩng đầu lên xem thằng nào lại to gan như vậy thì liền sững người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT