Suốt dọc đường được cõng về bãi phế liệu, Tịch Xung tìm chìa khóa mở cổng sắt, Du Dương mới chịu nhảy xuống.
Cậu nghĩ, Tịch Xung gầy như vậy, tại sao lưng lại rộng và vững chãi đến thế? Vậy mà có thể cõng được cậu, một người cũng không nhỏ con cho lắm.
Đặt phích giữ nhiệt lên bệ cửa sổ tầng một, Du Dương đưa tay gõ cửa sổ rồi chạy lên tầng hai.
Dừng chân trước cửa, trên tay nắm cửa gỗ cũ kỹ treo một túi ni lông, chính là đuôi heo mà hôm qua Du Dương nhắc đến.
Cậu vui vẻ lấy xuống, mở ra xem, quả nhiên bên trong có rất nhiều ớt bột.
Quay người lại, cậu thò đầu từ tầng hai xuống, gọi lớn: "Anh Đông!"
Trong sân rất yên tĩnh, vài giây sau mới vang lên tiếng mở cửa sổ, giọng nói lười biếng của Hạng Duy Đông truyền lên tầng hai: "Gọi hồn đấy à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play