Diệp Hiểu Mạn hận không thể đánh chết bản thân mình, chỉ bởi vì trong lúc bị người trong ngành hại cửa hàng bị đóng phải về quê rồi cảm thán một câu "vẫn là nông thôn tốt". Kết quả họa từ miệng mà ra nàng phải đến một đất hoang. Vẫn may trong nhà không có bà nương độc ác bủn sỉn, chỉ có lão ngoan đồng gia gia, nãi nãi cần cù, người cha trung thực và nương ôn nhu. Nếu đã đến thì an tâm ở, ít nhất nơi này nàng có thể bổ sung tình thân mà kiếp trước không có, nghèo một chút có sao đâu, lẽ nào còn có thể làm khó được người đến từ thế kỷ 21 như nàng sao. Câu cá bổ sung dinh dưỡng cho người nhà, đan công cụ lập nghiệp, có gì ăn nấy, còn phải xem nàng làm sao dẫn dắt người nhà cùng người trong thôn làm giàu. Thành gia lập nghiệp - có nghiệp tất thành gia, lại tìm một người trong lòng, sinh hai đứa bé, cuộc sống này thật hoàn hảo!